Không đợi Trần Nam hành động Trần Vô Minh ngay lập tức nhảy lên và tung một cước về phía Trần Nam.
“Hoàng cấp hạ phẩm chiến kĩ - bạo phong cước”
Trần Nam ngay lập tức kích hoạt ‘túi kinh nghiệm’ thứ mà có từ lúc hệ thống tạm thời còn hoạt động hiện tại đã bị hệ thống chính thức đá ra ngoài [Túi đồ] và hiện đang lắc lư báo hiệu cần mở.
Ngay lập tức Level của Trần Nam tăng lên nhanh chóng chỉ sau vài giây thì Level của Trần Nam đã tăng đến 25.
Nếu chỉ xét về chỉ số thì Trần Nam nhỉnh hơn rất nhiều với một tên có tu vi mới luyện mạch tầng 5 (Level 15).
Tuy nhiên do Trần Nam chỉ đơn thuần là tăng Level còn chưa có định hướng tu luyện để tiến hành luyện mạch thành tu sĩ hay tôi thể thành võ giả.
Nên trong mắt của tất cả người ở đây chỉ thấy hắn với tu vi luyện khí tầng 10 mà thôi.
Cũng vì sự chênh lệch Level của cả hai khá cao mà trong mắt của Trần Nam hiện tại đòn tấn công của Trần Vô Minh đã chậm đi khá nhiều điều này đã tạo ra điều kiện hoàn hảo cho Trần Nam phản đòn
Trần Nam nhanh tay dùng tay bắt lấy chân của Trần Vô Minh, còn tay phải thì hóa thành dạng đảo hướng về phía trước dọc theo chân của Trần Vô Minh mà hướng về trước.
Đối với tên này tuy là Trần Nam không có quá nhiều cảm giác thù hận gì mấy nhưng không hiểu sao trong thâm tâm lại dân lên một cảm xúc muốn báo thù.
Trần Nam đoán là đây là nguyện vọng của tên tiền thân trước khi chết muốn báo thù mà không thể.
Với lại theo như Trần Nam biết thì cái tên Trần Vô Minh này cũng chả có phải loại người tốt đẹp gì hết có khi còn tệ hơn hai người em của hắn nữa.
Nếu hai tên Vô Huyền – Vô Khuyết là khách quen của Vạn Hoa lâu thì tên Trần Vô Minh lại là khách quen của những cô gái nhà lành, phụ nữ xinh đẹp kể cả người đã có chồng.
Nói chung là chỉ cần là nữ nhân xinh đẹp là hắn chơi tuốt.
Chính vì vậy mà không ít nữ nhân không thể lấy chồng vì đã bị mất trinh tiết.
Nhất là những người đã có gia đình, có chồng nhưng có phần xinh đẹp thì những người nữ nhân này bị hắn cưỡng hiếp và tất nhiên là chồng của họ bị ép phải nhìn vợ mình bị bắt ăn nằm với hắn mà không thể làm gì được.
Tai tiếng của tên này không bị phanh phui hoàn toàn do cha của hắn - Trần Vô Đạo - ra tay ém nhẹm che đậy hết thảy.
Chính vì thế nên Trần Nam cũng chả muốn nương tay một để làm gì cho mệt với cái tên tiểu nhân rác rưởi này, coi như thay trời hành đạo vậy.
Tay của Trần Nam chạm vào ngã ba của Trần Vô Minh với một lực khá mạnh.
Ngay ngay khi va chạm, chỉ trong vài giây ngắn ngủi ngay lập tức một cơn đau xông từ dưới lên tới tận não khiên cho Trần Vô Minh biến sắc, mắt thì trợn trắng lên, miệng thì há to ra hết cở chỉ để hét lên một tiếng kêu thất thanh.
AAAAAAAAAAAA
Tiếng la của Trần Vô Minh to tới mức kiến cho tất cả người ở gần khu vực đó đều nghe thấy.
Nhưng không hiểu sao mà Trần Nam lại nghe tiếng la của Trần Vô Minh lại giống với tiếng la của dã thú hơn là tiếng của con người la.
Không la lên mới lạ vì Trần Nam dùng lực đủ lớn để kiến cho thứ nào nên vỡ thì vỡ, thứ nào nên nát thì nát.
Tuy vậy nhưng Trần Nam không biết là có thể chữa được nhưng nếu chữa được thì chắc tốn cũng không ít tiền.
Sau đó Trần Nam liền mượn đà và quay một vòng lấy đà rồi ném Trần Vô Minh vào bức tường đối diện mình.
Hự
Trần Vô Minh bị Trân Nam ném vào tường như ném một con súc vật vậy, ngay khi rớt xuống đất thì liền lấy hai tay ôm lấy phần ở giữa hai chân của mình rồi co người lại để cho chổ đó bớt đau.
Khuôn mặt thì trắng bệt trong cực thiếu sức sống, hai răng cắn chặt vì đau đớn nhưng hai con mắt tuy là chảy hai hàng lệ vì đau đớn nhưng ánh mắt của hắn nhìn Trần Nam thì vô cùng tức giận, phẩn nộ và căm phẫn mà nhìn vào Trần Nam.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì có lẽ là Trần Nam đã bị ánh mắt đó giết cả trăm lần rồi.
“Ngươi… ngươi...!ngươi… ngươi dám đã thương hắn...” Lúc này Trần Hương chỉ có thể nói lắp bắp vì quá sợ hãi.
Cô ta vừa sợ bởi cô ta chưa bao giơ thấy một Trần Nam lạnh lùng và quyết đoán tới vậy.
Đồng thời cũng sợ bởi Trần Nam đánh bại Trần Vô Minh chỉ trong vài giây và bản thân ả còn thua Trần Vô Minh nữa thì làm sao mà có thể đánh bại nỗi Trần Nam.
“Sao lại không dám?” Trần Nam ngước nhìn Trần Hương “À quên ngươi nữa chứ đã ra tay với tên tình nhân của ngươi thì bỏ qua cho ngươi làm sao được.
Làm gì thì cũng phải có đôi có cập chứ nhỉ.”
Nói xong lao nhanh tới và tặng cho Trần Hương một cú đấm vào bụng khiến cho cô ả ngất đi ngay lập tức.
Sau khi xử lý xong Trần Hương, Trần Nam liền quay qua xử lý tiếp trong khi Trần Vô Minh đang cố gắng gượng đứng lên.
Trần Vô Minh thầy Trần Nam đi tới chổ của mình luôn tỏ ra sợ hãi.
“Ngươi… ngươi… đừng tới..
đây… ta mà có… mệnh hệ gì thì hai cha con ngươi đừng hòng mà thấy ngày mai”.
Trần Vô Minh lên tiếng đe dọa trong vô vọng.
Thế nhưng Trần Vô Minh lại không biết rằng Trần Nam vốn chẳng thèm quan tâm tới một tên rác rưởi như hắn để làm gì.
Nếu hắn chịu im lặng thì có lẽ hắn còn có có cơ hội sống yên ổn nhưng hắn lại vô tình động vào vẩy ngược của Trần Nam.
Đối với Trấn Nam mà nói thì Trần Hạo hiện tại là cha hắn, là người thân của hắn, là gia đình của hắn, là một trong những người mà hắn không muốn đánh mất ở kiếp này.
Chính vì vậy mà khi Trần Vô Minh lên tiếng lấy tính mạng chả hai cha con hắn ra đe dọa thì chẳng khác nào chạm vào vảy ngược của hắn.
Trần Nam tặng thêm cho hắn một cú đấm nữa vào bụng làm hắn phải khuỵ xuống luôn.
Trần Nam chỉ ngồi xổm xuống mặt của Trần Vô Minh và nói vô cùng nhẹ nhàng.
“Ngươi làm như ta quan tâm tới mấy người Trần gia các người lắm vậy.
Mà ta cũng không có dễ chết như thế đâu”.
— QUẢNG CÁO —
Event
Trần Vô Minh cũng không thể ngờ là Trần Nam lại nói câu này.
Nói xong Trần Nam đứng dậy giơ chân lên định đạp tên này vài cái nhưng nhìn lại giày của mình một chút rồi quyết định trấn lột giày của Trần Vô Minh rồi mới hành động.
Trần Nam thật không hiểu nổi là mấy người làm giày bộ làm theo kiểu công nghiệp hay sao mà khi Trần Nam mang giày
của Trần Vô Minh vào thì nó khá là vừa, tuy có hơi rộng một tí nhưng vẫn có thể mang vừa chân mà không sợ rơi ra.
Trần Nam liền giơ chân lên vào đạp tên này như chưa từng được đạp vậy.
Nhất là tìm mọi cách để đạp vào mặt của cái tên này nhưng vì Trần Vô Minh lấy hai tay bảo vệ đầu theo bản năng nên Trần Nam chả có đạp được cái nào toàn trúng tay của hắn thôi.
Nhưng để tránh rắc rối vì lỡ tay giết tên này thì Trần Nam cũng không dùng toàn lực mà đạp làm gì cho bẩn chân mình.
Sau một hồi cũng kết thúc Trần Vô Minh lúc này trông vô cùng thê thảm.
“C..Cư… Cứu..
Cứu ta với…” Trần Vô Minh kêu cứu một cách yếu ớt trong vô thức
Nằm trên đất hiện tại không còn là một tên công tử Trần Vô Minh kiêu ngạo nữa mà chỉ là một tên bị đạp tới mức chỉ biết rên rỉ kêu cứu trong sợ hãi cũng như cái tên tiền thân lúc trước.
Thấy vậy Trần Nam nắm đầu rồi xách tên này lên lần nữa một cách nhẹ nhàng.
Trần Nam và Trần Vô Minh mặt đối mặt với nhau nhìn nhau đắm đuối.
Bề ngoài là vậy nhưng cả hai nhìn nhau thì lại khác biệt.
Trần Vô Mình nhìn Trần Nam chẳng khác gì một tên quái vật, một con dã thú có thể lấy mạng hắn bất cứ lúc nào.
Còn Trần Nam thì nhìn Trần Vô Minh như nhìn một kết cục của một kẻ phản diện.
Mặc dù chưa hài lòng lắm về kết cục của tên này nhưng Trần Nam cũng chẳng biết làm gì hơn.
“Xin… hãy..
tha…” Trần Vô Minh cố gắng mở miệng để xin được Trần Nam tha cho.
Trần Nam cũng động lòng trắc ẩn mà tặng cho Trần Vô Minh một cú đấm mạnh vào bụng làm cho hắn ngất đi ngay lập tức để khỏi phải nghe thêm bất cứ lời nào của cái tên này nữa hết.
Tuy là Trần Nam có tu vi thấp hơn nhưng Level cao hơn nên mấy cái chỉ số cũng cao hơn cặp đôi Trần Hương - Trần Vô Minh đã gỡ gạt được phần nào về mặt sức mạnh.
Và một phần cũng bởi suốt mấy tháng trời làm ở lò giết mổ để kiếm exp nên Trần Nam đã có diệp luyện tập, cũng như khá là thành thạo trong việc nắm bắt và khống chế lực đạo nên Trần Nam mới có thể khống chế sức mạnh của bản thân vô cùng nhanh.
Chính vì vậy mà Trần Nam chỉ đánh cho hai người bán sống bán chết mà chứ không giết luôn để tránh phiền phức không đáng có đến từ Trần Vô Đạo nói riêng cũng như Trần gia nói chung.
Trần Nam không phải là không thể hạ thủ đưa tên này về thế giới bên kia mà thực ra là e ngại lão già Trần Vô Đạo biết Trần Vô Minh bị mình giết mà nổi điên thì cho dù hắn có hệ thống hỗ trợ đi nữa thì cũng rất nguy hiểm.
Âm thầm phát dục mới là vương đạo.
Một trong những câu châm ngôn sống của hắn.
Sau đó tất nhiên là công cuộc mò thi mặc dù chưa chết nhưng cũng tàn tạ lắm rồi.
Về phía của Trần Hạo.
Là người chứng kiến tất cả mọi chuyện thì trở nên cảm thấy hoàn toàn bất ngờ vì những gì đang xảy ra trước mắt của mình.
Trần Hạo cũng không thể nào tin được là Trần Nam lại có thể làm được.
Từ việc bình tĩnh đối mặt hai người đã làm mình.
Một người ‘đầy mình từ trên đỉnh cao xuống dưới vực thẩm’, còn một người thì làm cho bản thân rơi vào tình trạng ‘cửu tử nhất sinh’ mà vẫn có thể bình tĩnh giải quyết.
Nhất là sức mạnh kì lạ mà Trần Nam có được dùng để hạ Trần Vô Minh và Trần Hương trong chớp mắt.
Theo bản thân cảm nhận thì tu vi của Trần Nam không hề thấy thay đổi một chút nào nhưng lại có thể đánh với kẻ có tu vi cao hơn mình mới là