Vài tiếng sau
Cuối cùng thì cũng đến nơi.
Từ trên cao Trần Nam thấy nơi đây tuy cũng khá là đông đúc nhưng cũng không thiếu đi phần nhộn nhịp.
Trên đường thì người đi đi lại lại tấp nập nhưng lại không bằng một góc của Vân Nam thành.
Sau đó phi chu cũng đáp xuống để cho khách nhân xuống và lên.
Trần Nam đi theo Trần Hạo xuống phi chu.
Nhìn cảnh vật xung quanh Trần Nam cảm thấy vô cùng yên bình.
Nếu như so sánh Vân Nam thành với một đô thị sầm uất của một thành phố thì Thanh Dương trấn thì lại giống như một thôn làng miền quê.
Cũng do nơi đây chỉ là một trạm dừng tạm thời của các phi chu nên nơi này cũng thuộc quản lý của triều đình và được cai quản bởi quan phủ.
Tuy là thế lực của quan phủ không quá cao nhưng có triều đình chóng lưng nên chả mấy ai dám hó hé gây sự mà có cho gây sự thì cũng chả ai rãnh rỗi mà phá hoại cái nơi thiếu thốn này cả.
Vì đến đây sinh sống lâu dài nên hai cha con đến quan phủ để đăng ký hộ khẩu và cũng như làm thủ tục mua bán để mua một ngôi nhà.
Nói là đăng kí cho nó sang chứ chỉ đến và xác nhận là định cư lâu dài ở đây rồi thôi.
Cũng bởi Thanh Dương trấn không có nhiều tài nguyên cho việc tu luyện mặc dù địa thế không quá xấu nhưng dân cư ở nơi này ngoại trừ những người vốn đã ở đây từ trước mới có thể bám trụ nơi này, còn những người từ nơi khác tới thì chỉ ở tạm vài ngày rồi lại đi.
Nên khi biết 2 cha con Trần Nam tới đây ở thì được tiếp đón nồng nhiệt bởi người phụ trách ở đây.
Sau khi làm thủ tục xong xui để ở lại đây thì hai cha con bất đầu đi mua nhà.
Kì thực việc mua nhà mới cũng không quá rắc rối vì mấy ngôi nhà này thuộc về loại vô chủ cả, vì nhiều lý do mà chủ nhân củ không còn ở nữa.
Đa phần chủ nhân củ của mấy ngôi nhà này đều bán nhà trả nợ còn bản thân thì dọn đi nơi khác sinh sống.
Thanh Dương trấn vốn dĩ chỉ là một thôn nhỏ nhưng do nằm ngay trên tuyến đường đi của phi chu hay đi qua nên nó mới có cơ hội dể có thể phát triển như bây giờ.
Chính vì vậy mà về mặt nào đó thì Thành Dương trấn hiện tại giống như một trạm dừng chân hơn là một tòa thành trấn để người ở bên ngoài có thể đến đây và định cư lâu dài.
Đi tham quan một hồi tất cả những căn nhà thì cuối cùng Trần Nam chấm ngay một căn tứ hợp viện khá là khang trang rộng rãi được xây trên phần sườn của một ngọn đồi thấp nằm ở ngoài phạm vi của Thanh Dương trấn nhưng cũng không quá xa.
Vị trí khá là thuận tiện cho người thích yên tĩnh vì nơi đây cũng khá là yên tĩnh, chỉ mỗi tội muốn vào Thanh Dương trấn thì phải đi đường khá ngoằn ngoèo.
“Hai vị đây là căn cuối rồi hai vị thấy thế nào ạ ?”
Người hướng dẫn thấy hai cha con đi tới đây rồi mà có vẽ không ưng ý lắm.
Mà chủ yếu là do Trần Nam quá kỹ tính trong việc lựa chọn mà thôi.
Bình thường hắn không phải thuộc dạng cực khó chọn khi phải đưa ra lựa chọn nhưng đây là nơi ở mới của hai cha con hắn nên hắn phải chọn thật kĩ càng.
Còn Trần Hạo do sống trong hoàn cảnh thiếu thốn từ nhỏ nên việc chổ ở thế nào thì ông không quá đề cao.
“Căn nhà này được đó, ổn hơn nhưng căn trước mua nó đi cha”
Nghe Trần Nam đồng ý mua Trần Hạo thở phào nhẹ nhõm.
Vì mấy căn trước đều không lọt vào tầm mắt của Trần Nam làm bản thân phải nghe một tràn phân tích nghe mà muốn ngáng.
“Được chúng tôi đồng ý mua nơi này”
“Vậy thì chúng ta trở về để làm giấy tờ mua bán”
“Nhưng tôi xin nhắc nhở hai vị là mua căn nhà này thì phải mua luôn ngọn đồi này nên hai vị hãy nghĩ kĩ”
Người hướng dẫn thấy hai cha con Trần Nam có vẻ thật thà nên lên tiếng nhắc nhở.
“Vậy thì hết bao nhiêu vậy?”
Trần Nam lên tiếng hỏi.
“500 viên hạ phẩm linh thạch”
Người hướng dẫn nói thẳng giá cả mà không cần nhiều lời.
Trần Hạo thì khá là hoảng hốt vì giá cả nhưng Trần Nam thì khác hắn muốn mua.
Nơi này vừa rộng rãi vừa yên tĩnh nhưng không quá xa Thanh Dương trấn.
Một nơi cực kì thích hợp để hắn tu luyện mà không sợ bị người khác phát hiện bí mật của mình.
“Được ta đã biết.
Vậy xin nhờ cả vào ông vậy”
Trần Nam lên tiếng nhờ vả người hướng dẫn giúp mình làm giấy tờ.
Nghe Trần Nam nói muốn mua thì Trần Hạo cảm thấy hơi sốc bởi trước giờ vốn thuộc dạng sống tiết kiệm tuy là sau này
Trần Nam đi làm thêm hỗ trợ và kinh tế cũng thư thả hơn nhưng bản tính tiết kiệm trong việc chi tiêu có từ nhỏ đã thành thói quen luôn rồi.
“Khoang đã con trai nơi này đắt quá chúng ta coi lại mấy nơi khác đi, đừng vội lựa chọn mà không suy nghĩ”
Trần Hạo vội vàng ngăn cản con trai của mình lại tuy là hiện tại cả hai cha con cũng có thể nói là có tiền nhưng Trần Hạo cũng không muốn lãng phí như vậy.
“Không sao đâu mà cha tiền tài là vật ngoài thân thôi mà”
“Cái gì mà vật ngoài thân.
Tự dưng mua luôn cả ngọn đồi này làm gì phí tiền”
— QUẢNG CÁO —
Event
Nghe cha mình nói Trần Nam liền bắt đầu mở đại chiêu tối thượng ‘thông não chi thuật’ ra để giải thích cho cha mình hiểu.
Đáng tiếc là Trần Nam lại không có năng kiếu nên chiêu này chả có mấy tác dụng.
Trần Nam kéo Trần Hạo qua một bên rồi nói.
“Cha nghe con nói này ...”
Sau đó là một tràng diễn thuyết với một bộ mặt mà người khác nhìn vào có thể vô cùng tin tưởng.
Trần Nam vô cùng tự tin vào việc mình thành công thuyết phục cha mình đồng ý mua nơi này.
Thứ nhất là tuy Trần Hạo là một người sống tiết kiệm nhưng lại thuộc dạng rất chiều theo Trần Nam.
Thứ hai là với trình độ tiếp thị, quảng cáo của thế giới này nếu so với Trái Đất thì khác một trời một vực nên hắn chỉ cần vận dụng vài chiêu từ mấy người đi tiếp thi quảng cáo là xong.
Không mất quá nhiều thời gian chỉ sau vài phút thì Trần Hạo cuối cùng cũng bị thuyết phục.
Người hướng dẫn nghe Trần Nam thuyết phục cha mình mua nơi này mà không khỏi giơ lên lên ngón cái trong im lặng.
hắn cũng không ngờ được việc chỉ vì muốn mua nơi này mà Trần Nam lại liều mình hứa hẹn để diều tới vậy.
Sau đó cả ba người đi đến nha môn để làm thủ tục mua bán.
Sau khi đã hoàn thành và nhận giấy tờ nhà đất, cùng với chìa khoá thì hai cha con Trần Nam bắt đầu công việc mua sắm một số vật dụng cho nhà mới.
Tuy là trong nhẫn trữ vật còn chứa đống đồ củ nhưng vì đây là nhà mới nên Trần Nam muốn mua đồ mới cho nó có cảm giác mới mẻ còn đống đồ củ thì Trần Nam đem cho mấy người nghèo.
Kể cả y phục cũng cho nốt bởi đây chỉ toàn là đồ lợm đồ nhặt mà thôi cho người khác coi như là làm việc thiện đi.
Ngoại trừ bộ mà hai cha con hắn đang mặc ra là không cho thôi.
Nói vậy chứ do có một cửa hàng chuyên buôn bán vải vóc y phục đang trong thời gian giảm giá nên mua mấy bộ và thấy mấy bộ đồ mới ổn hơn mấy bộ cũ nên mới đem cho.
Mà người nghèo ở nơi này cũng không thiếu nên chẳng mất quá nhiều thời gian thì đống đồ cũ đã được thanh lý sạch sẽ.
Tiếp đó hai cha con đi mua đồ dùng sinh hoạt mới vì toàn bộ đồ củ đã được cho đi hết để mua những món mới.
Ban đầu mang theo chỉ để phòng hờ là đồ ở nơi đây quá đắc, nhưng khi tới mới biết giá cả ở đây rẽ hơn ở Vân Nam thành rất nhiều nên hai cha con Trần Nam mới bỏ đồ củ lấy đồ mới.
Vốn dĩ ở trong căn nhà mới đồ nội thất và vật dụng đều có khả là đầy đủ, không quá thiếu thốn nên hai cha con Trần Nam chỉ cần mua thêm một ít đồ nữa là xong.
Sau khi đã cảm thấy mua đủ mấy món còn thiếu thì cả hai cùng trở về nhà mới của mình.
Vì là nhà mới nên cả hai cha con đều bắt tay vào việc dọn dẹp cho nó gọn gàng sạch sẽ.
Căn nhà tuy khá to và rộng nếu so
với hai cha con nhưng do được dọn dẹp vài lần trong năm nên công việc dọn dẹp cũng không quá cực nhưng lại khá tốn thời gian làm cho hai cha con làm mãi tới gần tối mới xong.
Đến tối Trần Nam sắn tay áo lên vào bếp còn cha hắn thì ngồi hống mát trước mái hiến ngồi hóng mát.
Hiện tại hắn cũng có hơi hối hận vì lỡ hứa như đống đinh là nếu cha hắn đồng ý việc mua căn nhà này thì việc bếp núc sẽ được hắn nhận thầu 1 tháng liền.
Sau bữa ăn tối cả hai cha con đề về phòng của mình, vì hắn nói muốn đột phá nên nói cha hắn đừng làm phiền mình trong vài ngày.
Ở trong phòng của mình.
“Al phó bản ARK hoàn thành xong chưa ?”
Al nghe Trần Nam gọi liền xuất với vẻ mặt vui tươi năng động.
“Xong hết rồi thưa chủ nhân”
“Vậy được”
Sau đó Trần Nam tập trung tinh thần, ổn định nhịn thở sau đó bắt đầu câu thông với nguyên hồn của bản thân.
Vài giây sau từ trên tay của Trần Nam xuất hiện những đốm sáng màu trắng bạc lắp lánh rồi từ từ hóa thành một vòng xoáy như đang hút mọi vật vào trong nhưng lại bị giữ lại bởi bốn tảng đá được đặt bốn góc theo phương đường chéo.
Sau đó Trần Nam dùng ý thức của mình điều khiển nguyên hồn của mình bay ra giữa phòng và phóng to ra với đường kính khoảng 2 m.
Trần Nam đứng dậy rồi hình một hơi thật sâu rồi lấy hết can đảm mà bước vào, sau đó Al cũng đi theo luôn.
Tuy là hình dạng giống như vòng xoáy nhưng thực chất thì nó giống như một tấm màng vậy.
Ngay sau khi Trần Nam xuyên qua thì đập vào mắt là một nơi như là đại sảnh của một cung điện vậy.
Một cầu thanh lớn nối tầng trệt và tầng trên lại với nhau nằm ở phía đối diện lối vào.
Hai bên trái phải là bốn quầy hành mà nhìn qua thì biết ngay mục đích.
Không biết mới lạ vì có nguyên một tấm bảng quảng cáo to ngay trước mặt luôn mà.
Bên phải là thợ rèn và thợ thủ công còn bên trái thương qua buôn bán và thương gia trao đổi.
— QUẢNG CÁO —
Event
Trần Nam nhìn sơ qua thì thấy mấy người này biểu hiện cứ như là người thật chứ không phải là NPC vô tri.
“Al cổng để vào phó bản ARK ở đâu sao ta không thấy”
[Nó nằm ở lầu trên còn ở đây chỉ là đại sảnh mà thôi]
Sau đó Trần Nam lên tầng 2.
Tầng này có cấu trúc rỗng ở phần trung tâm, tạo thanh