Tiếp tục đi trên con đường hồi nảy, tuy hơi công ở khu nhà gia chủ chắc vừa tạo vẽ thẩm mỹ vừa tạo một sân trồng cây nhỏ, tuy vậy nhưng nó vẫn thẳng tấp hai đầu.
Cuối đường cũng có một cái cổng vòm mở nửa nhưng lần này trên tường chỉ có một cái bên đường lớn, và tường cách dãy nhà khoảng 2 mét.
Đi qua cổng vòm hắn thấy một nơi khá là rộng, có vẽ gằn gắp đôi khu nhà của gia chủ.
Lần này hắn đi quan sát xung quanh trước một hồi thấy sơ lược xung quanh chỉ có một cái chính điện, một cái nhà giống như phòng thờ, một cái săn lớn, hai khu phòng được nói với khu này bằng một cái cổng vòm.
Bỏ qua hai nơi này hắn tiến tới coi phòng chính điện, thì thấy to lớn rộng lẩy nhưng khá trống trải, có vẽ mọi thứ ở đây có thể lấy được đều đã bị lấy đi để làm gì thì hắn không muốn quan tâm.
Thấy không có gì hắn rời khỏi đó luôn.
Sau đó hắn đi tới căn phòng phía sau khu nhà chính điện, hắn thấy một căn phòng giống như một phòng làm việc nói liền với chính điện.
đối diện là phòng thờ dùng để thờ cúng tổ tông.
Thấy cũng không có gì hắn cũng chẳng muốn ở đây lâu nên hắn đi ra ngoài.
Sau khi hắn quan sát chính điện, hắn tiếp tục xem hai nơi cuối cùng.
Không biết nên đi xem bên nào trước, hắn nhấm mắt rồi quay vái vòng, sau khi quay mở mắt thấy đang hướng về phía bên trái.
Đi theo hướng của định mệnh chọn, đi qua một cái cổng vòm.
Khi tới hắn thấy khu phòng này giống với khu phòng của gia đinh nhưng nhỏ hơn, chắc nơi này là phòng của các đệ tử gia tộc.
Cũng chẳng có gì nên hắn bỏ qua nơi này.
Cũng chỉ còn một chổ cuối cùng, hắn nhanh chân đi tới nơi này.
Bước qua cổng vòm hắn thấy có khung cảnh giống một căn phòng với một khu vườn nhỏ với một vài cái cây ở bên phải căn phòng, bên trái là một cái cây có táng rộng bên dưới là một bộ bàn ghế bằng đá.
Hai cái ao nhỏ được đặt hai bên gằn với hai gốc tường phía ngoài.
Được nối lại với nhau bằng một dòng kênh nhỏ, cách tường ngoài khoảng 1 mét, nước thì khá đen chắc không có con gì sống nỏi trong đó đâu.
Bắt qua con kênh nói con đường thẳng vào căn phòng là một cây cầu nhỏ.
Bước vào căn phòng, hắn thấy nơi này được chia làm ba phòng với các vách ngăn hở đật so le nhau.
Cả ba phòng không có gì khác nhau mấy đều có ba cái kệ, chỉ có căn phòng thứ 2 là có hai cái kệ vì có một cài bàn được đật phía bên phải và gằn về phía cửa.
Nhìn xung quanh hắn thấy những cuốn sách bị ném vươn vải khắp nơi.
Hắn nhặt lên thử một quyển, nhìn vào hắn không hiểu gì vì ngôn ngữ lạ lẫm này nhưng chưa tới một giây sau hắn ngay lập tức hiểu được nội dung mà hắn đang xem.
Tuy có thông dịch ngôn ngữ nhưng phải mất một khoảng một giây thì mới phiên dịch, nghe và nói thì không sao, đọc viết mà không ổn như thế này thì kém quá.
Nên hắn nhanh chóng quyết định là tốt nhất là nên học một chút cho chắc ăn.
Nhưng vẫn không quên oán trách cái hệ thống thay vì cho phiên dịch ngôn ngữ thì cho hiểu luôn phải đở hơn không.
Nói là làm hắn nhanh chóng gom tắt cả những cuốn sách lại, hắn khá ngạc nhiên là chất lượng của mấy quyển sách tuy đã lâu không có ai đụng đến nhưng vẵn còn tốt chán.
Hắn nhanh chân chạy đi tìm cái gì để cột, một hồi hắn quay lại với khá nhiều vài sợi dây bằng vải chắc được xé ra từ đâu đó.
— QUẢNG CÁO —
Event
Sau khi cột tất cả lại, đếm được hơn cả trăm quyển.
“Chắc mấy quyển này không quan trọng hay khá dễ mua nên bị bỏ lại nhỉ?” vừa nhìn mấy quyển sách hắn tự hỏi.
“Nhiều như thế này thì nên để ở đâu đây.
Dù sao thì cũng là của người khác nhưng cũng nên tôn trọng người viết một chút”.
Đang suy nghĩ nên làm thế nào thì Trần Nam vỗ trán mình một cái cho cai tội ngu của mình.
Hắn có hệ thống mà tuy là tạm thời nhưng túi đồ vẩn có thể sử dụng mà.
Rồi tự trách bản thân quên mất điều này.
“Túi đồ”, sau đó hắn ném tất cả đống sách vào, rồi thấy có hai ô bị chiếm đụng.
Một ô có hình một chòng sách với x5, ô còn lại chỉ một chồng sách.
“Xem ra mấy x5 do 5 chồng sách này tương tự nhau, còn chồng này để riêng do nó khác biệt.
Tuy nhiên không biết túi đồ chứa mấy thứ to lớn không nữa.”
— QUẢNG CÁO —
Event
Hắn thử nghiệm mộ chút, lấy tay chạm vào cái kệ gần mình rồi hô lên: “Bỏ vào túi đồ”.
Ngay lập tức cái kệ sách biến mất và trong túi đồ xuất hiện kệ sác.
Thấy vậy hắn cười một cười tươi vì hắn nãy ra một ý tưởng vô cùng hay ho.
Hắn bất đầu chạy khắp nơi sau khi thu hết mấy cái kệ sách còn lại, hể thấy cái gì có thể thu thì thu hết.
Nói thì nói vậy chứ bao nhiêu thứ còn lại từ bàn ghế cho đến mấy cái giường, đều bị hắn gom sạch.
Nhìn mấy căn phòng hắn cũng muốn thử lắm nhưng lý trí mách bảo sẽ gặp rắt rối nếu làm vậy nên đành bổ qua và đợi dịp khác.
Sau khi hoàn tất mọi chuyện hắn nhìn trời và thấy trời