Mẫn Kì trừng to mắt không thể tin tưởng được mà nhìn chằm chằm kết quả trên màn hình.
Chắc chắn là hệ thống có gì đó sai sót rồi, nếu không thì sao lại có thể đưa ra một cái kết quả trái ngược với thực tế như thế này?.
Hắn nhìn chằm chằm Diệp Thanh An, ánh mắt giận dữ tựa hồ hóa thành thực thể.
Không chỉ có Mẫn Kì bất ngờ vì kết quả mà cả trường quân đội Độc Lập tưởng chừng như đã nắm chắc chiến thắng, hay trường quân đội Liên Bang đã sẵn sàng thua cuộc đều cảm thấy hoang mang không thể tin được.
Dưới cái nhìn chằm chằm của Mẫn Kì, Diệp Thanh An vẫn có một vẻ mặt dửng dưng như là cậu đã sớm biết được kết quả này.
Mà sự thật cũng chính là như vậy.
Cậu từ trên cành cây cao nhẹ nhàng đáp xuống, hiếm khi có dịp mà vui lòng giải thích với Mẫn Kì: "Các cậu đã đưa ống nghiệm cho sai người rồi.
"
Mẫn Kì mở to mắt.
Diệp Thanh An hơi nở nụ cười:
"Khanh Ngữ không phải là giáo sư.
"
"Cái gì?".
Mẫn Kì còn chưa kịp bất ngờ thì đám người bên Liên Bang đã bất ngờ trước, mà trong số đó lớn tiếng nhất là Hoàng Băng Ngân.
"Cậu nói Khanh Ngữ không phải giáo sư hả?" Hoàng Băng Ngân hơi bất ngờ, dù sao thì mấy bữa nay cô mất ăn mất ngủ tìm cách bảo vệ Khanh Ngữ 24/24 vậy mà bây giờ lại đứng đây nói với cô Khanh Ngữ không phải là giáo sư.
Mẫn Kì cũng tức giận: "Các cậu bảo vệ cô ấy kĩ càng như vậy mà bây giờ lại bảo cô ấy không phải giáo sư à?".
"Các cậu biết kế điệu hổ ly sơn chẳng lẽ bọn tôi không biết sao?" Diệp Thanh An vô cùng tự tin.
"Không phải ban đầu chúng ta bàn Khanh Ngữ sẽ là giáo sư sao? Sao lại đổi rồi? Mà giáo sư thật sự là ai?".
Quân Minh hoang mang hỏi cậu.
Diệp Thanh An thản nhiên chỉ chỉ bản thân: "Là tôi nè, cổ nhân có câu muốn lừa được người khác thì trước hết phải tự lừa bản thân mình, xem ra câu nói đó thật đúng.
".
Nghe thấy lời Diệp Thanh An nói, Mẫn Kì lập tức bắt được nhược điểm: "Giáo sư không được bước ra khỏi vạch phân giới, cậu đã vi phạm rồi sao có thể thắng được? Kết quả này không công bằng!".
"Không công bằng? Từ đầu tới cuối, tôi chưa hề bước qua khỏi vạch phân giới nhé.
" Diệp Thanh An chỉ về vạch phân giới ở trước mặt mình.
Lúc này Mẫn Kì và những người khác mới nhận ra từ đầu tới cuối hình như Diệp Thanh An đều đứng ở trên cành cây chiến đấu tầm xa, nếu nói có qua vạch thì chắc là chỉ có họng súng của cậu mà thôi.
Mẫn Kì không ngờ Diệp Thanh An lại có thể thắng được bọn họ dù cho bọn họ đã suy tính rất kĩ càng.
Nhưng quả thật chiến thắng này rất thuyết phục, là bọn họ từ đầu đã khinh địch.
Mẫn Kì đứng thẳng dậy, thở dài một hơi, nhìn về phía Diệp Thanh An trầm mặc cảm thán: "Quả không hổ danh là trường quân