Editor: Hủ Nương
Tới bên ngoài tinh cầu XT781, chiến hạm tinh tế vững vàng dừng lại giữa vũ trụ. Âm thanh bên trong chiến hạm vang lên, cho phép học viên Trường Quân Đội Đệ Nhất tham dự khảo hạch năm học trên chiến hạm di chuyển xuống bắt đầu tập hợp.
Ngũ Tử Mặc đứng trên đài quan sát ngắm nhìn cảnh sắc vũ trụ, nghe thấy tiếng chuông liền bước nhanh đến xuống.
"A Mặc cậu vừa đi đâu về vậy?" Ngũ Tử Mặc mới vừa đến đáy chiến hạm đã bị Lyle kêu lại.
Tuy rằng trên chiến hạm cho phép học viên tự do hành động, nhưng đại đa số đều ở bên trong phòng nghỉ làm bước chuẩn bị cuối cùng. Sau khi chiến hạm thực hiện nhảy xuyên không gian, Lyle và các đồng đội lên tiếng kêu tên Ngũ Tử Mặc lại không thấy người. Vừa mới nghe được chuông tập hợp, Lyle còn lo lắng không thấy người đâu.
Ngũ Tử Mặc đương nhiên sẽ rời đi để tận mắt nhìn được viễn cảnh vũ trụ một chút. Thân là đồ cổ đến từ thế kỷ 21, khó có được cơ hội bước vào vũ trụ, không đi vây xem một chút thì thật sự thực xin lỗi bản thân. Tuy nhiên chờ Ngũ Tử Mặc đi đến đài quan sát mới phát hiện, xem cái con khỉ! Trong không gian đen tuyền chỉ loi nhoi vài điểm sáng, thực sự khác biệt rất nhiều với những ảnh chụp biển sao trời cậu từng xem.
Khẳng định kém quá xa rồi. Hình ảnh đời trước cậu xem là được lấy từ kính viễn vọng Hubble từ cục du hành vũ trụ NASA sau khi đã trải qua chỉnh sửa từ nhóm chuyên gia mới có được sắc thái rực rỡ như vậy. Bản gốc chỉ là cái ảnh chụp đen trắng mà thôi. Còn chưa nói đến phản xạ của mắt thường và kính viễn vọng không phải một cấp bậc.
"Không đi đâu cả."
Tuy nhiên cứ cho là cảnh sắc vũ trụ không giống như trong tưởng tượng nhưng Ngũ Tử Mặc đứng ở đài quan sát nhìn một tầng sao trời bất biến, cảm giác nhân loại nhỏ bé, vũ trụ to lớn thật sự rất khó dùng bút để hình dung.
Ngẩng đầu nhìn thấy tất cả mọi người có mặt, Ngũ Tử Mặc gật gật đầu, sau đó tìm một chỗ trống có thể đứng quan sát, nhìn về phía màn hình 3D.
Màn hình 3D cực lớn rung lắc một chút, một vị quân nhân thân mặc quân trang, dáng người cao lớn, biểu tình căng thẳng xuất hiện trước mắt các học viên.
Nhìn con người được màn hình chiếu ra, tất cả học viên đều kích động.
"Cư nhiên là Nguyên Soái đại nhân!"
"A! Nam thần!"
Ngay cả Ngũ Tử Mặc cũng không ngoại lệ, giống hệt các fans khác, hai mắt sáng lên nhìn trên màn hình Nguyên Soái đại nhân.
"Wow há há, nam thần nhà tôi quả nhiên là đẹp giai nhất!"
Ngũ Tử Mặc hô nhỏ, chỉ có mấy người bên cạnh cậu để ý. Nghe xong lời này Sarah cũng phải ghé mắt, có lẽ đến bây giờ đám người Sarah mới biết được, Ngũ Tử Mặc ngày thường lười biếng, vân đạm phong khinh cư nhiên cũng là fan của Alman nguyên soái.
"Khụ khụ." Nhận thấy được hành vi của mình có lẽ đã dọa tới các bạn nhỏ bên cạnh, Ngũ Tử Mặc ho khan một tiếng, chỉ vào màn hình nói: "Nguyên Soái đại nhân hình như có gì muốn nói."
Scott ở bộ chỉ huy của Thiên Khiển quân đoàn, xuyên qua màn hình, nhìn diện mạo tinh thần của toàn bộ học viên , vừa lòng gật gật đầu. Còn việc bản thân xuất hiện khiến học viên hơi xôn xao, ánh mắt Scott hơi hơi vừa động, huấn luyện còn chưa đủ, xong chuyện sẽ cùng hiệu trưởng thảo luận vấn đề này một chút.
Ý tưởng nội tâm Scott không hề tiết lộ trên mặt một chút xíu nào, uy áp đến từ cường giả, ngay cả không phải trực tiếp mà chỉ xuyên qua màn hình 3D vẫn có thể khiến thân thể các học viên căng thẳng.
Scott chưa từng nhiều lời vô nghĩa, thanh âm lạnh băng trầm thấp xuyên thấu qua màn hình, trực tiếp truyền đạt tới học viên, " Khảo hạch năm học Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang chính thức bắt đầu, mong mọi người mang theo vinh quang trở về."
"Rõ!"
Không cần khích lệ sĩ khí quá nhiều, chỉ nhìn thấy Nguyên Soái đại nhân thôi, bọn học viên mỗi người đã giống như tiêm máu gà. Tiếp đến, từng đội một có thứ tự tiến vào trong buồng phóng, từ chiến hạm tiến vào tinh cầu XT781.
Đóng lại màn hình trước mắt, Scott quay đầu nhìn về Rocar bên cạnh, "Như vậy được chưa?"
"Được rồi được rồi, đương nhiên là được rồi. Hắc hắc, có nam thần Scott cậu hiện thân, những học viên kia tuyệt đối được tiêm máu gà."
"Tâm trí bọn họ không kiên định." Bất đồng với Rocar cười hì hì, biểu tình Scott vẫn nhàn nhạt như cũ.
"......Tôi nói cậu này Scott, bọn họ vẫn là học viên, người trẻ tuổi, yêu cầu không cần quá cao." Nghe Scott đánh giá những bọn học viên , Rocar một đầu hắc tuyến.
Tuy rằng Rocar cũng hiểu rõ, nói những học viên kia là tay mơ cũng hơi kéo thấp danh hiệu tay mơ này.
Scott nhàn nhạt thu hồi tầm mắt, mở ra một phần văn kiện, tiếp tục công tác chưa hoàn thành.
Học viên Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang ngồi trong buồng phóng bay ra tựa như sao băng vọt vào tầng khí quyển tinh cầu XT781. Thời điểm sắp tới mặt đất buồng phóng mới cấp tốc dừng lại, đáp xuống rất vững chắc, nhưng đối với người nào đó...ví dụ như Ngũ Tử Mặc mà nói, thiếu chút nữa lại làm cậu nôn ra.
"A Mặc cậu không sao chứ?" Sắc mặt Lyle cũng không tốt lắm, nhưng nhìn đến Ngũ Tử Mặc bên cạnh, sắc mặt tái nhợt kia còn nghiêm trọng hơn so với cậu nhiều.
Ngũ Tử Mặc được Bite nâng lên, vuốt vuốt ngực xong mới lắc đầu với Lyle, "Tớ không có việc gì."
Ngũ Tử Mặc biết thân thể này rất lừa đảo, nhưng sao cậu cứ cảm giác hình như càng ngày càng yếu? Nghĩ không rõ, Ngũ Tử Mặc cũng không rối rắm, chờ cảm giác tốt hơn một chút thì ngẩng đầu nhìn tình huống bốn phía.
"Xem ra vận khí chúng ta còn có thể dùng được."
Trương Dã cùng Buffel sau khi vừa xuống đất liền phụ trách đi thám thính địa hình đã trở lại, đem tình huống thám thính được nói một lần.
Vị trí đám người Ngũ Tử Mặc hạ cánh thật sự rất không tồi, nằm ngay cạnh rừng rậm, bên cạnh còn có một dòng sông nhỏ, tài nguyên nước thì không cần lo lắng. Không giống tiểu đội nào đó, rớt xuống khu nham thạch hay trong rừng rậm, kia mới gọi là hố.
Ngũ Tử Mặc ngẩng đầu nhìn không trung trống rỗng, nhếch miệng cười, sau đó ngồi xổm xuống, vươn tay phải ngoắc ngoắc ngón trỏ với các đồng đội một cái.
"......"
Hiện tại hành động của Ngũ Tử Mặc nhìn qua thật sự là quá đáng khinh, tuy nhiên nếu là mệnh lệnh của đội trưởng, bọn họ cũng chỉ có thể làm theo.