"Choang"
Tại Trắc điện cung Trọng Hoa, Tiền Lạc Tích vừa nghe Hoàng thượng chọn Phùng Yên Nhiên thị tẩm lập tức đập chung trà trong tay: "Ngươi nói cái gì, Hoàng thượng chọn nữ nhân kia thị tẩm sao?"
Cát Tường biết chủ tử sắp tức giận, nhưng vẫn không dám giấu giếm: "Vâng ạ."
"Câm miệng..." Tiền Lạc Tích vỗ đầu, Hoàng thượng có ý gì chứ, là đánh vào mặt nàng sao? Tiền Lạc Tích vốn nghĩ rằng chờ địa vị của nàng được củng cố sẽ tới thu thập mầm tai họa Phùng Yên Nhiên kia, không ngờ Hoàng thượng lại chọn nàng ta thị tẩm, vậy thì không dễ làm rồi.
Trong chính điện, Đức phi ngồi dựa vào gối mềm trên tháp, cầm xem một quyển sử ký, đại cung nữ Uyển Y bưng thức ăn đi vào: "Nương nương, thiên điện lại bắt đầu ầm ĩ, e là lại phải đổi một bộ chung trà vật dụng mới."
"Hẳn là phải náo loạn, Phùng Quý nhân thị tẩm, người sáng suốt đều biết đây là Hoàng thượng muốn Trọng Hoa cung chúng ta mở mắt, nhưng có người lại không rõ." Đức phi không ngờ Hoàng thượng lại xuống tay nhanh như vậy, không cho cung Trọng Hoa của nàng chút mặt mũi nào.
"Nô tỳ nói câu vượt bổn phận, tối qua người không nên phái người đi mời Hoàng thượng." Uyển Hà có chút không hiểu nương nương nhà mình, nhưng vẫn nói ra lo lắng trong lòng.
"Bổn cung biết, nhưng bổn cung không nhịn được mà muốn thử, đến cùng là Hoàng đế có tâm tư gì với Thẩm thị kia? Hiện tại bổn cung đã biết rồi, nhưng cũng khiến cho Hoàng thượng không thoải mái." Đức phi vẫn luôn tự nhận là nữ nhân hiểu Hoàng thượng nhất, nhưng đó chỉ là trước tối hôm qua, bây giờ không chắc chắn nữa. Dù sao đương kim thánh thượng lòng dạ đa nghi nhạy bén, không giống người thường.
"Tuy hiện tại Hi Đức dung đang được như ý, nhưng dù sao phân vị cũng thấp, nương nương cần gì phải vì nàng mà chạm vào kiêng kị của Hoàng thượng chứ?" Uyển Y nghĩ đến chuyện nương nương đã ẩn nhẫn ngần ấy năm, thì cảm thấy tối qua nương nương có hơi xúc động.
"Phân vị thấp? Đây không phải chỉ cần một câu nói của Hoàng thượng thôi sao. Nực cười nữ nhân Lệ Phi kia còn đánh chủ ý lên cái bụng của Hi Đức dung, thật là ngu xuẩn!"
"Ý của nương nương là Hi Đức dung sẽ..." Uyển Y giơ ngón tay lên trời.
"Dù gì Hi Đức dung cũng xuất thân từ Thẩm gia, có lẽ trong cung này cũng không có mấy người nhớ Thẩm gia từng là gia đình như thế nào. Phủ Tề Dương Hầu, đó là Thánh tổ đích thân phong, cha truyền con nối, không mưu nghịch thì không thể tước. Tuy nói năm đó tiên đế giận dữ, trong cơn tức giận tước đi tước vị của Thẩm gia. Miệng vàng lời ngọc, tiên đế muốn là thể diện, nhưng cũng để lại một tay. Tại sao Thẩm thị tiến cung lại có thể được phong Lương viện, đích nữ của phủ Trấn Quốc Công chỉ mới được Cơ vị, mọi chuyện còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Ý nương nương là, Thẩm gia sẽ khôi phục lại?" Uyển Hà kinh ngạc, theo ý này thì sớm hay muộn Hi Đức dung cũng sẽ đứng vào hàng Phi vị.
"Khôi phục? E là không chỉ như vậy. Vị Hoàng thượng này của chúng ta chỉ sợ đã nhìn chằm chằm vào phủ Tề Dương Hầu. Thẩm Lâm mặc dù đã phế, nhưng bản lĩnh sẽ không vì vậy mà không còn. Huống chi nam nhi Thẩm gia thiện chiến..." Đức phi nói đến đây thì nghĩ đến phong hào của Thẩm Ngọc Quân, trong lòng không khỏi co rút, siết chặt quyển sử ký trong tay. "Hi", kế Hậu của Thánh tổ --- Văn Uyên Hoàng hậu, trước khi chưa thừa kế Hậu vị, không phải từng là "Hi Quý phi" sao? Tuy nói là chữ khác nhau [*], nhưng lại cùng nghĩa!
[*] Hi của Thẩm Ngọc Quân là 熙, của Hi Quý phi kia là 曦.
"Vậy chúng ta nắm Tiền Lương đệ như thế nào? Nô tỳ thấy tính tình của vị kia càng lúc càng lớn," Uyển Y thấy chủ tử nhà mình có hơi sững sờ, cuối cùng đổi trọng tâm câu chuyện.
"Để tùy ý đi, vốn tưởng rằng có thể sử dụng được, bây giờ xem ra, nàng ta đã quên trước đây không được như ý, thật sự cho rằng mang long tự là có thể bay lên ngọn cây trở thành phượng hoàng rồi sao? Suy cho cùng là bổn cung đã xem trọng nàng ta rồi." Đức phi nghĩ tới dáng vẻ của Tiền Lạc Tích thì mất hết khẩu vị, nếu không phải vì đứa bé trong bụng nàng ta, nàng sẽ chú ý đến nàng ta sao, thật là nằm mơ!
"Nương nương, người nói sáng mai Hoàng thượng sẽ cho Phùng Quý nhân phân vị gì?" Uyển Hà che khóe miệng hỏi.
"Ngươi nói xem?" Đức phi cười sâu xa.
Sáng hôm sau Thẩm Ngọc Quân vẫn như thường ngày, từ sớm đã đến cung Cảnh Nhân để thỉnh an Hoàng hậu nương nương. Lúc nàng đến cung Cảnh Nhân, không ngờ Phùng Yên Nhiên đã đến.
Thẩm Ngọc Quân cũng đã lâu không gặp Phùng Yên Nhiên, hôm nay thấy đúng là nàng thay đổi không nhỏ. Không còn kiêu ngạo như trước kia, ngược lại nhìn thuận mắt hơn nhiều.
Phùng Yên Nhiên đã sớm hầu tại cung Cảnh Nhân, tuy nói hôm qua nàng được thừa sủng, nhưng nhớ đến thái độ của Thẩm Ngọc Quân, cũng học theo, cung kính không hề chậm trễ. Nói ra Phùng Yên Nhiên có chút bội phục Thẩm Ngọc Quân, được sủng ái nhưng không cậy sủng mà kiêu, quy quy củ củ, cũng không gây sự gì. Nếu không phải Thẩm Ngọc Quân lọt vào mắt Hoàng thượng, thì nàng ở trong cung này thật đúng là sáng suốt!
Thẩm Ngọc Quân vừa vào cung Cảnh Nhân, Phùng Yên Nhiên bèn tiến lên hành lễ thỉnh an Thẩm Ngọc Quân: "Hi Đức dung cát tường!"
"Phùng Quý nhân không cần đa lễ," Thẩm Ngọc Quân chưa bao giờ là người ruột để ngoài da, nhưng hôm nay thấy Phùng Yên Nhiên vẫn có hơi kinh ngạc, sau lại cảm thấy nên như vậy. Hậu cung là nơi tôi luyện người tốt nhất, Phùng Yên Nhiên hiện giờ, Thẩm Ngọc Quân thấy cũng không tệ lắm, ít nhất là đã hiểu chuyện rồi.
"Ngồi đi," Thẩm Ngọc Quân cũng không muốn nhiều lời nên đi thẳng đến vị trí của mình rồi ngồi xuống, yên lặng không lên tiếng, cũng không hành động gì nhiều.
Hoàng hậu vẫn đến vào giờ thìn như thường ngày, tiếp nhận lễ bái của Phùng Quý nhân, uống trà do Phùng Quý nhân dâng lên. Đây cũng cho thấy toàn bộ người mới lần ngày đều đã ra sân. Nhưng cũng có một hai vị nhìn Thẩm Ngọc Quân vài lần, thấy nàng bất động như núi, bình tĩnh như thường thì không để ý đến nàng nữa.
Thẩm Ngọc Quân là một người thông minh, biết bọn họ đang nhìn cái gì. Người mới các nàng lần này, ngoại trừ Diệp Quý tần theo Thái hậu đến chùa Từ Ân thì nàng có phân vị cao nhất, còn có phong hào. Bọn họ muốn xem náo nhiệt, nàng biết, có điều e là nàng làm cho bọn họ thất vọng rồi.
Thỉnh an xong Thẩm Ngọc Quân cũng không ở lại quá lâu, về thẳng Thiêm Hi lâu như trước đây, vừa mới dùng bữa sáng xong, Tiểu Đặng Tử về báo lại, Phùng Quý nhân tấn vị lên Lương viện.
Thẩm Ngọc Quân nghe vậy, hơi mỉm cười. Hoàng thượng đúng là bệnh cũ tái phát, hôm qua mới tấn Tiền Lạc Tích lên Lương đệ, hôm nay lập tức tấn Phùng Yên Nhiên làm Lương Viện. Đây là muốn để cho hai người có thế lực ngang nhau, dễ kiềm chế sao? Không khỏi cũng quá quang minh chính đại.
"Được rồi, chuyện này cũng không liên quan đến chúng ta. Còn hai ngày nữa là đến mùng tám tháng chạp, chúng ta cũng phải tính toán một chút, Trúc Vân ngươi cấp cho thuộc hạ ít bạc, để bọn họ muốn mua gì thì tự làm chủ, ta cũng bớt việc." Thẩm Ngọc Quân nghĩ từ khi tiến cung đến nay, bọn họ hầu hạ nàng cũng xem như tận tâm, nàng cũng không phải người keo kiệt, quanh năm suốt tháng, cho chút phần thưởng là việc nên làm.
Người bên dưới biết chủ tử muốn phát thưởng, tất nhiên là vui vẻ, rối rít tỏ vẻ phải dập đầu cảm ơn Thẩm Ngọc Quân. Thẩm Ngọc Quân bị bọn họ làm cho bật cười, vui vẻ thật tốt!
Cung yến mùng tám tháng chạp năm nay cũng giống như năm rồi, bày tại Hi Hòa điện. Mỗi khi tham gia dạng cung yến này Thẩm Ngọc Quân đều dùng một ít ở trong cung của mình trước, hôm nay cũng không ngoại lệ. Trước đó mấy ngày Thu Cúc đã chuẩn bị xong nguyên liệu chế biến món cháo mùng tám tháng chạp, tối hôm qua đã nhịn ăn, bây giờ ăn vừa vào miệng đã tan ra.
Khi Thẩm Ngọc Quân đến Hi Hòa điện vẫn còn sớm, nàng tìm vị trí của mình rồi ngồi xuống. Cung yến mùng tám tháng chạp hôm nay không giống với gia yến trung thu trước đó. Cung yến mùng tám tháng chạp ngoại trừ tần phi trong cung đều phải tham gia, còn phải mở tiệc chiêu đãi gia quyến của đại thần từ tứ phẩm trở lên. Hoàng thượng ở chính điện Hi Hòa điện mở tiệc chiêu đãi đại thần, Hoàng hậu ở Đông trắc điện của Hi Hòa điện mở tiệc chiêu đãi nữ quyến.
Khoảng chừng thời gian uống hai chung trà, Tiền Lạc Tích mang cái bụng đến. Lúc nàng ta đến, ngay cả Lục Chiêu nghi cũng đã vào chỗ ngồi rồi. Mọi người trong điện nhìn tư thế đặt tay kia, như là muốn căng cho thấy độ cong của cái bụng chưa hiện lên kia, cảm thấy thật là nực cười. Đúng là tính đâu ra đấy, cái bụng của Tiền Lạc Tích mới chỉ có hai tháng, cũng chả biết nàng ta đang làm cái trò gì?
Cuối giờ thân, cung phi và gia quyến của triều thần hầu như đã đến đông đủ. Thẩm Ngọc Quân vẫn ngồi giống như trước, không hề nhìn xung quanh, chỉ yên lặng chờ Hoàng hậu giá lâm.
"Tiểu chủ, hình như nô tỳ thấy phu nhân," Trúc Vũ khom người, kề sát bên tai Thẩm Ngọc Quân nói.
"Cái gì?" Thẩm Ngọc Quân cho là mình nghe nhầm, nương sao lại ở đây, không phải phụ thân nàng mới là chính ngũ phẩm thôi sao?
"Nô tỳ không nhìn nhầm, là phu nhân, phu nhân còn cười với nô tỳ, ngay phía dưới gần cửa điện, còn có địa nãi nãi ở đó." Trúc Vũ có chút hưng phấn, từ nhỏ nàng đã được Thẩm gia thu nuôi, từ lúc hiểu chuyện đã hầu hạ bên cạnh Thẩm Ngọc Quân, tình cảm đối với Thẩm gia không hề tệ, trong lòng nàng, Thẩm gia chính là nhà của nàng.
Thẩm Ngọc Quân nghe vậy cũng không cúi đầu nữa, giống như vô ý ngẩng đầu lên, nhìn quét đối diện, đầu hơi nghiêng qua, lập tức thấy Thích thị đang ngồi gần cuối, đúng là nương của nàng. Nội tâm Thẩm Ngọc Quân rất kích động, nàng rời khỏi nhà hơn nửa năm, vốn tưởng rằng phải chờ qua hết năm mới có thể gặp lại người nhà, không ngờ hôm nay lại có thể gặp niềm vui bất ngờ, xem ra phụ thân của nàng đã thăng chức.
Thích thị đã tới từ sớm, cũng đã thấy nữ nhi của mình từ lâu, phát hiện nàng gầy đi. Thích thị có lòng muốn đi lên gặp Thẩm Ngọc Quân một lát, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được. Đây là hoàng cung, nhi nữ của bà là cung phi, bà không thể gây phiền phức cho nữ nhi. Hôm nay Lương thị cũng có may mắn đi theo mẹ chồng vào cung tham gia cung yến.
Từ khi Thẩm Ngọc Quân vào cung, Thẩm gia xảy ra rất nhiều chuyện. Đầu tiên là Thẩm Triết Thần được đề bạt vào Cấm quân, sau đó Thẩm Triết Vĩ lại vào Đại Lý Tự. Tuy hai người chỉ là chức quan thấp, nhưng đều có chút thực quyền, làm một số việc cấp cao. Trước đó mấy ngày, Diệp gia gặp chuyện không may, Hộ bộ có thay đổi lớn, Thẩm Đại lão gia cũng được thăng chức Họ bộ Tả Thị lang nên hôm nay hai người mới có thể tham gia cung yến.
Lương thị ngồi bên cạnh Thích thị cẩn thận hầu hạ, chỉ sợ bà bà nhà mình nhìn thấy Hi Đức dung chủ tử mà kích động quá mức, nhưng bà bà luôn là người hiểu được đại cục. Hiện tại Thẩm gia mới vừa khởi sắc, toàn bộ người trong nhà làm việc càng cẩn thận. Bên ngoài đang đồn rằng đích nữ của Thẩm gia ở trong cung nhận được hoàng sủng, mới có thể làm cho