Phó Oản đứng một mình trên Minh Kính Đài, mặt đần hết cả ra.
Dù đã thắng nhưng nàng lại không thấy vui chút nào cả.
Bởi vì hiện tại nàng rất muốn biết tại sao hôm nay Úc Giác bỗng trở nên kỳ lạ như vậy.
Phó Oản quay đầu lại, nhìn Úc Giác một mình bay xuống Minh Kính Đài.
Hắn vừa xuống đến nơi thì một nữ đệ tử bên Kiếm đường Vân Trạch đã thét to lên.
"Aaaa, Úc sư huynh đẹp trai quá! Nhất định là huynh ấy yêu thầm Phó Oản nên mới không đành lòng hạ thủ." Nàng ta nói to.
Ngay khi dứt lời, rất nhiều đệ tử khác cũng nói theo: "Đúng rồi đúng rồi, hôm qua ta đã có cảm thấy thế rồi."
Dù bình thường có phản xạ hơi chậm nhưng hôm nay Úc Giác lại nhạy cảm đến lạ.
Hắn nhìn Ninh Hành, thấy sắc mặt của hắn hơi trầm xuống.
Úc Giác nhủ thầm, tiền của hắn không còn nữa rồi.
Ánh mắt của hắn thoáng có sự chua xót.
Phó Oản bắt gặp Úc Giác đang nhìn Ninh Hành với vẻ mặt phẫn uất, nàng thấy hôm nay cũng rơi lệ vì tình yêu tuyệt đẹp của hai người họ.
Nàng bước xuống đài, thấy Ninh Hành hơi nhướn mày, đang như cười như không nhìn mình, tâm trạng hình như không được tốt lắm.
Phó Oản vỗ vai Ninh Hành, tự nhủ thuyền mà nàng chèo nhất định không thể chìm.
"Nữ đệ tử bên Kiếm đường kia nói không đúng đâu, Úc Giác sư huynh còn chẳng thèm nhìn thẳng vào muội." Phó Oản nhỏ giọng giải thích bên tai Ninh Hành.
Không biết có phải ảo giác của mình hay không mà Phó Oản cảm thấy không khí xung quanh hình như trở nên ấm hơn thì phải.
"Chắc chắn huynh ấy vẫn thích tỷ." Phó Oản nói chắc nịch.
Phó Oản có thể khẳng định chắc chắn không phải do ảo giác của mình, không khí xung quanh bỗng lạnh đi mấy độ, mà nguồn phát chính là Ninh Hành.
Ninh Hành liếc Phó Oản, nghĩ thầm sau này Úc Giác đừng hòng lừa tiền của hắn, nửa viên linh thạch cũng không.
Vòng thứ hai cũng kết thúc rất nhanh, thành tích của Ninh Hành vẫn là thắng 3 trận liên tiếp.
Xếp hạng của Đại đệ tử Tranh tài tính bằng cách gộp tỉ số chiến thắng trong ba vòng, chỉ những đệ tử thắng ít nhất hai trận mỗi vòng mới có thể vào vòng tiếp theo.
Đã từng có người phản đối cách tính này, nói rằng để thắng được một đệ tử hậu kỳ Trúc Cơ chắc chắn là khó hơn nhiều so với thắng được sơ kỳ Trúc Cơ, sao chỉ tính một điểm được chứ?
Lúc ấy Huyền Vi, người tạo ra quy định đó, trả lời những người phản đối với nụ cười ấm áp trên môi như sau: "Các con không hiểu, trong giới tu tiên này thì may mắn cũng là một phần của thực lực."
Đến lúc này, đều có thành tích toàn thắng cả hai vòng Ninh Hành và Phó Oản không thể không đối đầu.
Vì thế nên khi sư huynh trên Minh Kính Đài gọi tên cả hai Phó Oản cũng không thấy ngạc nhiên.
"Tiên đường Thiên Trạch Ninh Hành giao đấu với Tiên đường Thiên Trạch Phó Oản." Tiếng nói truyền đến từ trên Minh Kính Đài.
Theo bản năng, Phó Oản quay đầu lại nhìn Ninh Hành, "A Hành sư tỷ, muội nhất định sẽ thắng."
Nàng không biết mình lấy sức mạnh ở đâu ra để nói những lời này nhưng kệ m. ẹ nó đi, cứ doạ dẫm trước đã.
Ninh Hành nhẹ giọng cười, nói: "Ừm."
Hai người sóng vai đi lên Minh Kính Đài.
Lúc này, chưởng môn Bạch Thu Diệp đang ngồi xem ở một chỗ cao trên Minh Kính Đài, nhỏ giọng gọi Huyền Vi.
"Sư tôn, hai người bọn họ đang ở trên Minh Kính Đài."
Huyền Vi mở mắt ra, nhìn hai người, gật đầu nói: "Ừ."
"Vừa nãy sư tôn cược cho Phó Oản ạ?" Bạch Thu Diệp chợt nhẹ giọng hỏi, "Con luôn tin vào mắt nhìn của người nên con cũng cược 50 viên linh thạch thượng phẩm rồi ạ. Năm nào Lão Kim cũng kiếm bộn tiền, năm nay phải để cho hắn lỗ một chút mới được."
Nụ cười tựa gió xuân của Huyền Vi chợt cứng lại.
Hắn ngại ngùng cười, "Ừ, con vui là được."
Phó Oản nhìn Ninh Hành cách đó không xa, lòng có hơi lo lắng.
Dù trước đó nàng đã mạnh mồm rất nhiều lần, gì mà nhất định phải thắng được chức Đại đệ tử này, rồi còn chắc chắn sẽ thắng Ninh Hành bla bla...
Nhưng từ đầu đến cuối nàng đều nhớ rõ kết quả của cuộc thi này.
Cốt truyện đương nhiên là nữ phụ ác độc ra vẻ hổ báo, sau đó lại bị Ninh Hành dễ dàng đánh gục.
Thân là nữ phụ ác độc, Phó Oản dù đã biết trước kết quả nhưng vẫn cứ biểu diễn hết mình.
Nàng hất cằm về phía Ninh Hành, rất vênh váo nói: "A Hành sư tỷ, tỷ thắng nhiều trận liên tiếp như vậy chẳng qua là nhờ may mắn thôi. Chỉ có muội là thắng bằng thực lực của mình, hôm nay tỷ thua chắc rồi."
Ninh Hành