Editor: Sẻ đi nắng
Phó Oản ngẩng đầu nhìn cánh cửa đang từ từ mở ra, cô hơi lo lắng, hít một hơi thật sâu.
Tên của tiểu sư đệ này là Doãn Sóc, không phải là tên tầm thường, bởi vì trong quyển《Vi tiên 》 này cậu ta vẫn luôn âm thầm yêu say đắm Ninh Hành.
Nguyên nhân là do Ninh Hành vào nhiều năm trước đã giúp đỡ trong lúc cậu ta tuyệt vọng, túng quẫn nhất, còn bảo cậu ta đến Hào Sơn tu hành.
Vì vậy mà cậu thiếu niên ngây ngô Doãn Sóc đã yêu thầm Ninh Hành, sau đó vì nàng mà đến Hào Sơn.
"Đệ là Doãn Sóc à?" Phó Oản ngập ngừng hỏi, "Chào đệ, ta là đệ tử tu hành 10 năm ở tiên đường Thiên Trạch... " đây là quà nhập môn, hi vọng có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Không ngờ cô chưa kịp nói hết thì giọng nói lạnh lùng của Doãn Sóc từ tiểu viện đã vang lên trước.
"Không cần." Cậu ta nói rất rứt khoát.
Phó Oản: Tức phát điên nhưng vẫn phải mỉm cười:))))))))
Cô không nghĩ đến tên Doãn Sóc này lại khó đối phó như vậy, ngoan ngoãn nhận linh dược như các sư đệ sư muội khác khó lắm à?
"Ta biết tỷ tới đây đưa linh dược." Doãn Sóc từ trong tiểu viện chỗ Phó Oản không thể nhìn thấy, nói vọng ra: "Nhưng ta sẽ không gặp tỷ."
Phó Oản sững sờ: "Tỷ đến để đưa linh dược cho đệ mà, các sư đệ sư muội khác cũng có, đệ cũng nên có chứ Doãn Sóc......"
"Ta chỉ muốn gặp Ninh Hành thôi, không muốn gặp tỷ." Doãn Sóc ngắt lời Phó Oản.
Ý của Doãn Sóc là: Ta chỉ trung thành với Ninh Hành sư tỷ, ta không muốn gặp cái đồ nữ phụ lẳng lơ như ngươi.
Phó Oản gãi gãi đầu, nghĩ thầm đây không hổ là nam phụ yêu thầm nữ chính trăm năm trong nguyên tác, hóa ra cậu ta đã thâm tình với Ninh Hành từ sớm như vậy.
Bây giờ Doãn Sóc từ chối cô, điều này có nghĩa là cốt truyện không thể tiếp tục.
Phó Oản cảm nhận được cơn đau đầu đang từ từ truyền tới và càng ngày càng đau hơn.
AAAAA CMN QUÁ MỆT MỎI!!! Doãn Sóc đại gia ơi làm ơn nhận lấy linh dược đi mà!
Để đảm bảo diễn biến của cốt truyện, Phó Oản búng nhẹ vào chai thuốc làm nó bắn ra, tự bay vào cửa tiểu viện.
Chai thuốc vừa vào tiểu viện của Doãn Sóc thì Phó Oản cảm thấy được cơn đau đầu cũng biến mất.
Ngay sau đó, chai thuốc cũng lắc lư bay ra, Doãn Sóc cũng dùng pháp thuật từ chối "lòng tốt" của Phó Oản.
Đầu của Phó Oản lại bắt đầu đau trở lại, có lẽ là do bị Doãn Sóc chọc giận.
"Xin lỗi, ta không nhận lòng tốt vô cớ." Giọng nói chính trực của Doãn Sóc từ trong viện truyền đến, gằn từng chữ một, rất kiên quyết.
Phó Oản nghiến răng, lại bắn chai thuốc vào.
Để ngăn Doãn Sóc trả lại chai thuốc, Phó Oản chỉ còn cách hạ giọng nói: "Sư đệ... "
"Đệ có muốn biết sinh nhật của sư tỷ Ninh Hành không?" Cô thì thầm.
Âm thanh không lớn nhưng lại thu hút sự chú ý của Doãn Sóc.
"Được rồi ta sẽ nhận Nhuận Khí hoàn của tỷ, mời sư tỷ vào trong viện nói chuyện." Doãn Sóc nói luôn một mạch với Phó Oản.
Cuối cùng Phó Oản cũng thấy được bóng Doãn Sóc.
Phó Oản: Mẹ nó!Đã nói là sẽ không nhận lòng tốt vô cớ mà!
Cô bước vào tiểu viện của Doãn Sóc, tỉ mỉ quan sát vị tiểu sư đệ này.
Chỉ thấy Doãn Sóc có khuôn mặt anh tuấn, dáng người thon dài, nhưng khi đối mặt với cô thì biểu cảm có chút kiêu ngạo......và khinh thường.
Phó Oản nhận ra là trong mắt tiểu sư đệ Doãn Sóc trừ Ninh Hành ra thì những người con gái khác chỉ là mây bay.
Cô không quan tâm những gì người khác nghĩ về mình, vội vàng gật đầu với Doãn Sóc nói: "Sư đệ đồng ý nhận lấy Nhuận Khí hoàn này là tốt rồi......"
"Sinh nhật." Doãn Sóc nheo mắt nhìn Phó Oản.
"Đối với các đệ tử Luyện Khí kỳ như đệ mà nói thì hiệu quả của Nhuận Khí hoàn rất......"
"Sinh nhật." Doãn Sóc ngắt lời cô.
Phó Oản cảm thấy mình đã nói hết lời thoại rồi, vì thế nhún vai nói: "Ngày 23 tháng 10 —— danh sách đệ tử của tiên đường Thiên Trạch có ghi lại, nếu đệ đưa 3 viên đá tinh linh cấp thấp cho Hội hâm mộ của Ninh Hành sẽ mua được thông tin cá nhân độc quyền, còn có thể có được sinh thần bát tự, màu sắc yêu thích...."
Doãn Sóc: "......" Mệt thật sự.
Cậu ta đứng cách cô một trượng, ném chai thuốc lại cho cô nói: "Ta biết rồi, thuốc trả lại cho tỷ,Nhuận Khí hoàn này không cần đến nữa."
Phó Oản thấy mình như đồ bị dùng xong bỏ đi vậy, một lần nữa cảm khái làm nữ phụ ác độc quá khó.
Cô đành phải nhận lại chai thuốc, mỉm cười nói: "Vậy làm sao thì đệ mới đồng ý nhận Nhuận Khí hoàn?"
Doãn Sóc cũng không phải là tên ngốc, cậu đã sớm nhìn ra dường như Phó Oản rất muốn cho viên thuốc này đi.
Trông lén lén lút lút, giống như là đang cố tiêu hủy chứng cứ vậy.
Cậu ta muốn kiếm lợi ích từ Phó Oản, trùng hợp là Phó Oản có thể làm được.
"Tỷ giúp ta đem cái này đưa cho...... Cho nàng." Giọng của Doãn Sóc bỗng trở lên ngập ngừng, do dự.
Phó Oản rất nhạy bén nhìn ra được khuôn mặt đẹp của cậu dần đỏ lên, cử chỉ ngượng ngập, không biết lôi từ đâu ra một chiếc ngọc bội tinh xảo.
Bề ngoài sáng mịn, toát ra ánh sáng rực rỡ, mặt được khắc thành hình hoa sen đang nở rộ, tư thái nghiên lệ.
Rất rõ ràng để hiểu "nàng" mà Doãn Sóc nhắc đến là ai.
Phó Oản nghĩ thầm: chỉ thế này?
Để tránh Doãn Sóc nói thêm yêu cầu quá đáng, cô giả vờ khó xử, giả bộ việc này rất khó làm được: "Doãn Sóc sư đệ, A Hành sư tỷ thanh cao lại cao ngạo, e rằng tỷ ấy không nhận đâu...."
"Ta thì khác, khi thấy được tên ta, nàng sẽ hiểu." Doãn Sóc rất tự tin đưa ngộc bội đến tay Phó Oản.
Phó Oản nhìn kĩ vào, giờ mới phát hiện trên