Các hạ làm quá tuyệt tình rồi! Hai bên lại không có thù oán gì lớn, cần gì phải không chết không thôi cơ chứ? Giai Kì bị lời nói của Thiên Y làm cho tức cười, đôi đồng tử màu huyết sắc đẹp như hồng bảo thạch cũng vì đó mà động rung.
Đừng nói nhiều với hắn ta...!ngươi...! mau chạy đi! Giai Lộ trong lòng đối phương khí sắc trở lên tốt hơn sau một chút thời gian nghỉ ngơi cùng được chữa thương, cảm giác có thể vận dụng lại được sức mạnh trong người làm cho hắn lấy lại được tự tin vốn có cũng bất giác vươn người ngồi dậy đưa tay ra ngăn cản nhằm tạo thời cơ cho Giai Kì đang bất mãn vì hành động nông nổi của hắn mà chạy trốn.
Khụ Khụ...!! Giai Lộ nói được vài lời ánh mắt liền khẽ biến, hắn vội đưa tay lên ôm ngực ho khan.
Máu cũng một lần nữa theo khóe miệng hắn chảy ra.
Khí...! tức quái dị...!này! Cảm giác bên trong cơ thể hỗn loạn, lục phủ ngũ tạng cùng với khí huyết không ngừng bị một luồng khí tức áp bách nhưng lại lặng lẽ lúc thì lại như cơn cuồng phong khuấy động phong vân, Giai Lộ mặt liền thảm trắng cắn răng thầm hận.
Ngươi không sao chứ? Giai Kì thấy đối phương lúc mạnh lúc yếu, tình trạng không được ổn định, miệng thì cắn chặt thầm chửa rủa ai đó liền vội lên tiếng quan tâm cũng tiện tay truyền một đạo ma lực nhu hòa vào bên trong cơ thể đã suy yếu nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ kia!
Ở trong tộc, nàng cũng không có bao nhiêu bằng hữu thân thích, đếm đi đếm lại cũng không đủ một bàn tay năm ngón, thân ảnh trước mắt chính là một trong số hi hữu đó.
Cho nên nàng không thể để cho đối phương chết trước mình được!
Người có thể chịu được sự cô đơn nhưng không thể chịu mãi được sự cô độc, Xà Nhân Tộc các nàng cũng là như vậy.
Sống trên đời chỉ có một mình, sao còn ý nghĩa gì nữa!
...!Thiên Y lẳng lặng đứng đó, mặc kệ thời gian quý giá đang vô ích trôi qua cho hai người quan tâm lẫn nhau lần cuối cùng.
Đây có lẽ là điều mà nàng làm được duy nhất cho hai người họ lúc này!
Quan điểm hai bên bất đồng, ngã rẽ trên đường bất tương giao.
Nói nhiều cũng chỉ là vô ích có khi còn vô tình lới lỏng vết thương đang ngủ say trong lòng đối phương.
Hãy cứ để mọi thứ lặng lẽ trôi qua và nàng sẽ là đao phủ gánh chịu mọi tội lỗi và thù hận để cho họ có thể bình yên ra đi mà không cần phải suy nghĩ thêm chuyện Cần tìm ai báo thù dưới chốn âm ti không lối về!
Đừng chống cự vì mọi sự phản kháng đều là vô ích, hãy để ta cho hai người một cái kết thật đẹp! Mặc dù ánh mắt dứt khoát đã bị lung lay bởi hành động ân cần dù biết bản thân phải chết vẫn hết lòng chăm sóc người thân của Giai Kì nhưng...!việc mình phải làm Thiên Y vẫn còn nhớ rõ.
Vù! Bàn tay nàng khẽ giơ lên, ánh sáng bàng bạc như nước chảy về tụ họp lại trong lòng bàn tay tinh xảo đang đắp nặn lên kì hoa của thiên địa.
Nàng muốn thứ đẹp nhất tiễn đưa đi hai thân ảnh Xà Nhân Tộc có đoạn tình cảm chấp mê không kém bất cứ đôi uyên ương khi phải rời xa trên đời!
Nghe rõ thanh âm tuyên phán truyền đến, Giai Kì nắm chặt bàn tay đã se lạnh của Giai Lộ.
Hừ! Giai Lộ muốn đi lên ngăn cản nhưng đã bị Giai Kì kéo lại, Thả ta ra...!ta có thể...!Giai Lộ định nói điều gì đó nhưng đứng trước ánh mắt thương cảm thầm chấp nhận số mệnh của đối phương đang hướng vào mình, Giai Lộ chỉ có thể cắn răng tiếc nuối cùng chịu chung số phận với giai nhân.
Giai Kì cũng không mạnh hơn Giai Lộ là bao nhưng đứng trước Thiên Y, Giai Lộ chỉ trong phút chốc đã bị đánh bại còn là bị đánh cho trọng thương gần chết...!Hai người theo lẽ đó tự biết, bản thân không phải là đối thủ của Thiên Y nhưng phải đối mặt trước cái chết, ai sẽ lại cam tâm chịu nhận đây?
Vô Thiên Pháp - Bạch Liên Hóa Kiếp! Ma lực của Thiên Y tạo lên Bạch Liên tuyệt sắc không ngừng xoay tròn trong lòng bàn tay xinh đẹp.
Xoẹt! Bạch Liên đột nhiên chiếu sáng, Giai Kì và Giai Lộ bị thần quang vô hại chiếu tới như dính phải định thân thuật ngơ ngác ngồi đó.
Trong tâm khảm của bọn họ, những mặt tối tăm của số phận không ngừng được soi sáng lên, thứ ánh sáng chợt hiện