Tại hạ cũng có ý như vậy!
Được giúp đỡ Đại Sư chính là vinh hạnh của Tuyên gia ta!
Ba người ở bên cạnh tất nhiên không ngồi nhìn đối phương chiếm hết chỗ tốt, dù cho cuối cùng họ không lấy được tuyệt kiếm Bạch Đoạn đi nữa nhưng ít nhất cũng có thể kết giao với Vô Danh đại sư danh tiếng luyện khí vang vọng cả Nguyên Tố Đại Lục, đến khi đó chỗ tốt mang lại cũng không nhỏ đâu!
Liếc nhìn bốn địa đầu xà ở nơi này thay phiên nhau vội vã ngỏ ý xin được giúp đỡ cho bản thân giống như sợ mình không cánh mà bay đi mất, Vô Danh đại sư thầm nhếch lên khóe miệng ẩn dấu dưới bộ râu dài khiến cho người khác khó mà nhận ra được!
Đối phương đã có lòng, bản thân lại không có dạ vậy thì không được tốt cho lắm, đó chính là vô ý đắc tội không nể mặt mũi của người ăn to nói lớn cả một phương trời rồi!
Các vị đã có tâm, ta há có thể từ chối.
Như Nghê gia chủ đã nói, Giới thành rộng lớn, người ra vào mỗi ngày vô số kể, một thân một mình sao có thể tìm nổi.
Ta biết khó lại còn cố từ chối không phải là ra dáng làm cao sao? Đã vậy, xin cảm tạ bốn vị trước rồi! Trước bốn đôi mắt mong chờ và cam nguyện như yêu thiêu thân chỉ cần có một câu nói của bản thân liền không tiếc tấm thân tàn lao vào biển lửa lớn, Vô Danh đại sự vội nâng chén rượu ở trước mắt lên bằng cả hai tay, thần tình cũng trở lên nghiêm túc lạ thường kính bốn thân ảnh ở trước mắt một ly!
Chuyện nhỏ mà thôi.
Đại Sư không cần để trong lòng!"
Đối với chúng ta chuyện này có đáng là chi!
Ta cũng xin kính Đại Sư một chén..!!
Bốn người ánh mắt giao lại một điểm, ai nấy cũng tươi cười rạng rỡ nói lớn, cũng không quên nâng lên chén dưới ở dưới mặt bàn đáp lại lời đồng ý của đối phương.
ĐƯỢC..!!"
Cạch!
Năm người như bằng hữu chí cốt vào sinh ra tử đã nhiều năm, họ cộc mạnh chén rượu trong tay khiến rượu cũng phải văng ra ngoài rồi ngẩng đầu lên một ngụm uống hết sạch không còn sót lại một giọt nào trong chén!
Ha ha ha, gặp được Đại Sư nơi đây, đúng là vinh hạnh của chúng ta! Uống xong, Nghê Văn Võ liền cười to vội đứng lên liếc nhìn đám người một vòng rồi vui vẻ lên tiếng, cũng thuận tay rót cho mỗi người một chén rượu đầy!
Ba gia chủ còn lại nghe hắn nói mà không tự chủ gật đầu!
Đêm nay thật sự là náo nhiệt, Diệt Ma Hội xảy ra chuyện đã đành lại có thêm một Ma Khí Sư cấp tám vô cùng hi hữu ở trên Đại Lục xuất hiện ở ngay trước mắt bọn họ cùng ngồi xuống uống rượu trò chuyện, nếu như chuyện này mà truyền ra ngoài ít nhất cũng phải có vạn nhân trong thành giật bắn mình, miệng lớn thì không ngừng mở to hét thật lực!
Đối diện, Vô Danh đại sư gật đầu cười nhạt đáp lại, ánh mắt thì ẩn hiện thần quang khó nắm bắt!
Mọi chuyện xảy ra ở đây cũng không phải là vô tình gặp mặt thôi đâu!
Mặc dù là một Ma Khí Sư quanh năm xuất tháng chú tâm vào thuật luyện khí, không chú trọng tu luyện Thuật Pháp hay rèn luyện ma lực nhưng thực lực của bản thân cũng không vì thế mà giảm sút...!chỉ là không được tăng tiến vẫn như cũ mà thôi, giữ nguyên vị trí ban đầu không lên cũng chẳng xuống!
Muốn đạt được danh hiệu Ma Khí Sư cấp bảy trở lên ít nhất bản thân cũng phải bước vào cảnh giới Siêu cấp Ma Giả để đủ nguồn ma lực duy trì khi rèn luyện pháp bảo siêu cấp phải tiêu tốn đi một nguồn ma lực cực lớn mà chỉ có Siêu cấp mới thỏa mãn được.
Cho nên với cương vị là một Ma Khí Sư cấp tám, thực lực của hắn so với bốn người chỉ chú trọng vào công việc của gia tộc ở trước mắt đây cũng không đến nỗi tệ, ít nhất cũng phải coi như đủ xem nên rất dễ dàng phát hiện ra họ ở đây dưới thần thức biến hóa từ tinh thần lực tản ra tìm hiểu mà tự chủ ý đi đến làm quen, cũng như để họ tự ngỏ lời giúp đỡ bản thân một số chuyện khó làm ở nơi đây.
Vì dù sao bản thân cũng chỉ là người mới đến nên không thông thạo đường xá gì hết, nhờ người lớn ở nơi này đi tìm kiếm giúp không phải dễ dàng hơn sao?
Trong khi năm người mải mê