Mặc dù Thiên lão không phải là một Ma Khí Sư nhưng bản thân trước đó đã lịch duyệt Đại Lục bấy nhiêu năm trời tự nhiên đã thấy qua hết các loại pháp bảo hi hữu tồn tại trên đời, trong đó cũng có thứ giống như vật đối phương vừa lấy ra, một loại pháp bảo phát ra khí tức ác liệt làm cho không gian quanh nó cũng phải rung động theo, nhiều khi nhìn vào còn sinh ra ảo tưởng ngay tức khắc nó sẽ nổ tung tạo ra một luồng uy lực cực lớn biến tất cả mọi thứ xung quanh đi theo nó tan thành cát bụi vậy!
Đó không phải là Pháp Khí, một dạng đặc thù khác của Pháp Bảo sao? Nếu như Vô Danh đại sư có thể nhìn xuyên qua màn sương mù do Thanh Sắc Giới Nghiêm tạo ra, nhất định có thể nhận ra đôi điều về nó!
Mặc dù Pháp Khí chỉ có thể kích phát duy nhất một lần trong đời nhưng uy lực của nó phát ra thì khủng khiếp không thôi, cùng cấp có thể xem như vô địch, mọi pháp bảo bình thường không thể đem ra so sánh, mọi so sánh đều là vũ nhục, cho dù là Thập Đại Thần Binh cũng vậy, cũng phải kém sắc đôi phân.
Chỉ tiếc giống như hoa mau nở chóng tàn, thời khắc vinh quang không được bao lâu, cuối cùng mọi Pháp Khí đều đi vào quên lãng!
Chỉ là một Pháp Khí cấp năm cũng dám mang ra múa may trước mặt ta! Thiên lão vội thu tay về, ánh mắt có chút nhíu lại khi nhìn về thanh trường kiếm đang phát ra năm đạo tử sắc quang mang kia.
Pháp Khí thủ đoạn vô cùng khó đoán, mặc dù thanh trường kiếm kia uy lực được kích phát ra mạnh nhất cũng chỉ tương đương với cao cấp đỉnh phong 9999 ma lực khi tự bạo, có thể đem đến uy hiếp tính mạng của siêu cấp nhất nguyên - Nhân Thánh Cảnh nhưng đứng trước mặt Thiên lão, một ma giả thực lực sâu không thấy đáy thì bao nhiêu đó vẫn chưa làm nên được được trò trống gì, giống như đứa trẻ nghịch cát, ném bóng mà thôi!
Dù vậy, mọi chuyện trên đời đều khó nói trước được điều gì.
Nhỡ may Pháp Khí được kích phát lại không phải đánh ra ma lực cuồng bạo giống trong tưởng tượng mà là độc tố hay nguyền rủa chú pháp thì sao đây? Mặc dù uy lực nhỏ nhưng bị hai thứ này dính lên người thì vô cùng phiền phức, khó giải quyết!
Sử trưởng lão của Diệt Ma Hội, một thân siêu cấp ma lực mạnh mẽ cùng vì dính phải nguyền rủa mà bao nhiêu năm tháng phải chịu thống khổ, dày vò về mặt tinh thần và cả thể xác đấy thôi.
Cho nên không thể chủ quan được!
Vút! Thiên lão đưa tay ra, nguyên tố trong thiên địa liền bị điều động bao vây không gian xung quanh Tam Ma lại.
Tam Ma nhíu mày vội thả ra thần thức chỉ siêu cấp nhị nguyên mới có được!
Hắn cảm giác được không gian bên cạnh như bị một luồng sức mạnh thần bí gì đó đông kết lại, khiến cho bản thân hắn khó lòng mà di chuyển.
Sức mạnh này..! Tam Ma cố gắng cử động cánh tay nhưng mọi cố gắng của hắn đều là vô ích.
Xuống dưới kia đi! Thiên lão thấy vậy liền phất tay nhẹ giọng lên tiếng.
Soạt! Kình lực vừa được phát ra thì một bóng ảnh đột nhiên xuất hiện phía sau lưng Thiên lão.
Người đó toàn thân ẩn trong bóng tối chỉ để lộ đôi mắt sắc lạnh cùng với loan đao sắc bén cầm trong tay được khắc hình cánh phượng trên thân đao không tì vết!
Tiểu oa nhi, ngươi xem thường lão phu đó! Bóng ảnh di chuyển không hề phát ra tiếng động nhưng Thiên lão ở đối diện thì lại lắc nhẹ đầu cười nói.
Mặc dù phát hiện ra đối phương nhưng lại không thừa cơ bất ngờ phản kích khi kẻ vừa mới xuất hiện chưa có chuẩn bị kỹ càng về việc phòng ngự, thái độ và hành vi của Thiên lão giống như đang chơi đùa với đám người trước mắt vậy, không hề có một chút nghiêm nào trong cuộc chiến của các siêu cấp mà chỉ cần bất cẩn một chút cái giá phải trả liền là tính mạng, thứ quý giá nhất của cuộc đời mỗi người!
...!Ánh mắt được để lộ của đối phương cũng vì thế mà rung động!
Ngươi là ai trong số Diệt Ma Thập?
Ngay khi Thiên lão định quay người lại nhìn xem rốt cuộc là ai lại dám cả gan có ý định đánh lén bản thân thì một thanh âm gầm thét ở phía trước đột nhiên vang lên: Tử Sắc Vân Mây!
Quên mất chưa giải quyết tên này! Vậy mà quên mất ở trước mắt vẫn còn có người cần phải giải quyết, Thiên lão không khỏi một phen tự trách bản thân thật là sơ ý.
Mà thôi cũng không sao.
Ta cho các ngươi một cơ hội đó, dốc toàn lực đi! Chuyện trước mắt