Không thể nào!
Đây là...!sức mạnh gì?
Nhìn Thuật Pháp của bản thân từ từ tan biến rồi biến mất, ngay sau đó không gian trong Thanh Sắc Giới Nghiêm liền lấy lại được màu sắc vốn có trước đây, ba người Diệt Chính thành ra ngỡ ngàng, họ không dám tin những gì đang diễn ra ở trước mắt.
Đó hoàn toàn là cách làm hóa giải nguyên tố trong thiên địa, sử dụng một loại sức mạnh đặc thù nào đó làm tan rã đi kết tinh của ma lực do chính tay bọn họ đúc thành mà ra.
Có thể xem như thần kỹ đoạt xảo thiên công do thần sáng tạo ra, chứ không phải Thuật Pháp do ma giả người trần mắt thịt như bọn họ nghĩ ra nữa rồi!
Đáng lẽ ra thứ này không nên tồn tại trên đời mới phải.
Vì ma giả sống nhờ vào ma lực, bây giờ lại xuất hiện một người có thể xóa đi ma lực, chẳng khác nào khắc tinh của ma giả xuất thế lại còn là kẻ địch, họ phải sống sao đây? Trong khi sách hay cổ tịch do các vị tiền bối lưu lại cũng không hề nhắc đến thứ sức mạnh đáng sợ như Thiên lão vừa sử dụng, chứ đừng nói chi là cách phá giải ra làm sao!
Tại sao lại thành ra thế này? Diệt Chính gào thét trong nội tâm.
Hai người Tam Ma, Lục Ma ở bên cạnh y khẽ nhắm lại đôi mắt, âm thầm chấp nhận số mệnh sắp tới.
Xuống dưới đi! Một luồng ma lực bàng bạc đánh lên thân thể ba người.
Thế cục đã lụi tàn, Diệt Chính, Tam Ma, Lục Ma cũng không làm ra phản kháng vô ích, khóe miệng họ chảy ra máu tươi, thân thể cũng theo ngoại lực tác động lên người mà bị đánh lui ra sau rồi trở lên vô lực cam nguyện ngã xuống.
Vù..!! Biết trước kết cục rơi xuống mặt đất là thế nào, Diệt Chính vẫn mặc cho thân thể tự ý điều khiển, còn bản thân thì cố gắng mở ra đôi mắt tràn ngập sự mệt mỏi và đau đớn để dõi nhìn lên thân ảnh Thiên lão đã ngày một cách xa như hiện thực khoảng cách giữa đôi bên là không thể nào san lập, đứng ngang hàng nhau!
Ha ha ha..!! Diệt Chính cười thảm, trong lòng một mảnh thất vọng!
Hắn chưa bao giờ nghĩ đến trường hợp bản thân đã chuẩn bị kĩ càng lại bị áp đảo như thế này cả.
Đối phương là siêu cấp, hắn cũng là siêu cấp, tại sao thực lực đôi bên lại cách xa nhau như vậy? Cứ nghĩ Diệt gia phát triển đến mức Tứ Đại Gia Tộc cũng phải kiêng dè liền có thể lật đổ bóng ma Thiên Tuyệt Luân đã buông xuống bầu trời Diệt gia bấy nhiêu năm dòng, cũng đã tưởng tượng lúc đó huy hoàng biết bao, người đời nhìn vào họ cũng phải sinh ra lòng ngưỡng mộ nhưng hắn không ngờ đến...!thực tế lại phũ phàng đến như vậy.
Vừa mới ngoi lên chưa được bao lâu liền bị đối phương mạnh mẽ trấn áp đánh xuống, bao nhiêu năm vất vả khổ cực cũng theo đó tiêu tan thành mây khói!
Tại sao lại như vậy? Hắn cũng chỉ muốn Diệt gia có tiếng nói riêng mà thôi.
Ước nguyện nhỏ bé như vậy tại sao lại mãi không thành, trong khi trước đó bao nhiêu lần phải đối mặt với cửa tử đều có thể vươn mình vượt qua.
Tại sao chứ? Tại sao lại không thành? Hắn Diệt Chính không phục đâu!
Xong rồi, ba người Diệt lão thua rồi!
Không ngờ Thiên lão lại mạnh đến như vậy.
Một lúc địch ba siêu cấp cường đại của Hội, đáng ghi vào sử sách.
Mà lúc nãy ta còn tưởng thế giới ngừng động đây, nghĩ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ hãi!
Đâu chỉ mình ngươi, ta vẫn còn nổi da gà đây này.
Sức mạnh đó, ta không muốn công nhận cũng khó à, cả đời này ta phục nhất là Thiên lão rồi!
Chuyện, nguyên lão mà lại!
Đám người Diệt Ma Hội nhìn thấy chiến cục đã hạ màn thì không khỏi ra sức bàn tán, nhiều người nhớ lại thời khắc khoảng không vô sắc đột nhiên phủ xuống liền không rét mà run!
Này...!cứ để cho bọn họ như vậy ngã xuống sao?
Tan xương nát thịt như chơi à!
Có người như nhận ra điều gì đó vô cùng quan trọng vội hét lên.
Cái này..!? Nghe đối phương nói nhiều người không khỏi hoảng hốt.
Hai người Diệt Ma Thập có thể không lo tới nhưng Diệt lão thì không à!
Lão ta thế nhưng chính là cha của hội trưởng mà bọn họ lại là thành viên của Hội luôn mang theo trách nhiệm bên mình là khi Hội xảy ra chuyện phải đứng ra chung sức vì Hội giải quyết khó khăn để bù đắp lại những lần Hội vì họ ra mặt bảo vệ.
Mà lúc này đây, nếu như họ dám trơ mắt đứng nhìn thảm cảnh diễn ra để