Khoan đã! Ngay lúc đối phương chuẩn bị xuất chiêu, Dạ Trần ánh mắt khẽ mở vội lên tiếng nhắc nhở.
Hử, chuyện gì đây? Nhận ra người vừa lên tiếng là ai, Thiên Y đang chú tâm thi triển Thuật Pháp không khỏi kinh ngạc.
Đáng lí ra là tức giận đó, dù sao lúc vận chuyển ma lực mà bị gián đoạn thì vô cùng nguy hiểm do có khả năng cao sẽ bị ma lực phản phệ lại, khi đó không những trọng thương còn khiến cho khí huyết không lưu thông được, khí tức sản sinh do năng lượng từ ma lực tạo ra cũng theo đó mà tán loạn đi tàn phá khắp bên trong cơ thể, gây ra ám thương khó lòng trị liệu nhưng rất may mắn, người mới lên tiếng là chủ của nàng, nếu không thì...! một đạp bay xa!
Thấy đối phương sắc mặt không tốt quay lại nhìn, Dạ Trần có chút ngại ngùng cười trừ đáp lại!
Hắn sao lại không biết phong hiểm khi bị gián đoạn lúc vận chuyển ma lực chứ.
Dù vậy, phong hiểm có xảy ra hay không thì cũng phải nhìn vào ai đang là người thi pháp.
Chuyện đó chỉ xảy ra với những ma giả căn cơ không vững thành ra không điều khiển nổi ma lực của chính mình tạo ra theo y muốn của bản thân mà thôi, còn người nắm chắc được nguồn ma lực trong tay rồi thì muốn xảy ra cũng khó lắm!
Mà Thiên Y thì lại mang trong mình Vô Thiên khí tức, một loại sức mạnh có thể xóa đi ma lực trong trời đất.
Theo đó, đối phương căn bản không cần sợ căn cơ bản thân không vững hay trong cơ thể tồn tại ám thương do chính ma lực tạo ra, vì mọi thứ đều đã có Vô Thiên khí tức lo liệu rồi!
Nhưng mọi thứ trên đời đều không được hoàn mỹ, trước những loại sức mạnh đặc biệt và kì dị, Vô Thiên khí tức cũng phải bó tay, đây cũng là lí do hắn không đưa Lân Diễm đến cho đối phương dùng Vô Thiên khí tức để xóa bỏ Huyết Thuật trúng phải.
Phong hiểm quá lớn, hắn không dám làm liều!
Nghĩ đến đây, Dạ Trần không khỏi nhớ đến Lân Diễm bên kia, không biết tay Tứ Du kia làm ăn thế nào rồi? Nếu y dám làm cho hắn thất vọng, hừ...!Dạ Trần hắn nhất định treo đối phương lên cây cho cả toàn thể ma thú và ma giả ở Giới thành được một phen mở rộng tầm mắt thế nào mới là Tuyệt Sắc Nam Nhân!
Chờ chút! Dạ Trần ánh mắt bên trái đột nhiên xuất hiện đồ án trận pháp, y nhìn chúng xà một lượt liền tỏ ra thần bí cười mỉm nơi khóe môi khẽ nói: Trước đừng đánh vội, ta thấy...!các vị bằng hữu bên kia, chắc là có điều gì đó muốn nói với hai người chúng ta!
...! Nghe đối phương giải thích, Thiên Y có chút không tin tưởng nhưng làm theo lời đối phương nói ra là phận sự, cũng là trách nhiệm của nàng.
Yên tâm đi, cùng lắm thì ta và ngươi cùng chơi với chúng! Dạ Trần từ tốn nói ra nhưng ánh mắt không hề nhìn vào Thiên Y mà là nhắm vào một đám xà nhân đứng ở một bên đang có thái độ bất mãn in trên khuôn mặt tức giận.
Đám xà nhân này, từ lúc Thiên Y ra ngoài rồi xuất thủ, bọn họ không hề động, mặc kệ xích bạc nện trên thân!
Thiên Chủ, để ta xem sao! Dạ Trần thần thần bí bí không khỏi làm cho Thiên Y nghi hoặc.
Đám xà nhân hùng hổ kia thì có điều gì muốn nói chứ?
Mang theo sự ngờ vực đi lên phía trước một chút, Thiên Y ánh mắt sắc bén đối diện với bách xà nhân đang căng thẳng tột độ, mà dùng những ánh mắt rung động không thể kìm nén được đi quan sát từng động tác nhỏ nhặt nhất của người được cho là hung nhân đang rút ngắn khoảng cách giữa đôi bên!
Ngươi muốn gì? Cảnh tượng Thiên Y vận dụng ma lực để thi triển Thuật Pháp rồi đột nhiên ngừng lại quay sang nói chuyện với kẻ thần bí ngồi ở xa trong mắt bọn họ kia, thủ lĩnh bách xà đều nhìn thấy hết, bây giờ lại quay sang nhắm vào trận doanh xà tộc bọn họ, thủ lĩnh bách xà không khỏi cảnh giác vội lên tiếng dò hỏi.
Hừ! Đám xà nhân ở một bên thấy y thành ra như vậy liền khinh thường ra tiếng.
Mọi cử động của xà tộc nơi đây ngay lúc này, Thiên Y đều không bỏ qua!
Xem ra Thiên Chủ nói không hề sai! Nhờ có Dạ Trần nhắc nhở mà Thiên Y chuyên tâm quan sát mới nhận ra được, đích