Các ngươi làm như vậy là sao? Cùng một tộc lại đứng ra ngăn cản nhau lên cứu tộc nhân trong tộc, điều này không khỏi làm cho bên bị ngăn chặn kích thích tính nóng trong người, mở to miệng ra quát lớn chất vấn.
Đừng quên, trước khi đến đây, các ngươi và Mạnh Quyên uy hiếp chúng ta, đây lại là ý gì? Đối diện, đám xà nhân vừa đứng ra ngăn cản có chút khinh thường hỏi lại đối phương.
Trong số đó có một thân ảnh tay ôm ngực được hai xà nhân bên cạnh dìu đỡ, khí sắc của đối phương lúc này không được tốt cho lắm, khuôn mặt đã sớm là một mảnh trắng bệch như người bị bệnh, ánh mắt thì vô cùng giận giữ trợn lên hết cỡ như muốn ăn tươi nuốt sống đám xà nhân trước mắt cho hả giận!
Hừ! Đám xà nhân đối diện mắt thấy nhưng tâm không sợ ngược lại còn cười lạnh uy hiếp: Nhân loại trước mắt đánh trọng thương hai vị hộ pháp, chúng ta chỉ tuân lệnh nữ vương bệ hạ đến bắt sống hai người kia về Tộc chịu phạt.
Hừ....!giờ đây thì sao? Các ngươi lại dám đứng ra cản trở....! không, phải là tiếp tay cho giặc ám hại thủ lĩnh đại nhân mới phải.
Thử hỏi, các ngươi đáng tội gì?
Không thấy đối phương trả lời, Mạnh Nhu bước ra nói tiếp: Một khi quay về, chúng ta mà bẩm báo chuyện này lên trên.
Tội phản Tộc, ha ha....!Các ngươi khó tránh khỏi cái chết!
Hóa ra là thế.
Thể nào bọn họ lại có hành vi khác thường như vậy!
ỪM....!Phải cách xa mới được!
Những xà nhân không biết nguyên nhân sâu xa ở xung quanh nghe thấy vậy liền có chút sợ hãi, ai nấy cũng vội cách xa đám xà nhân phía trước ra một khoảng cách có thể dùng mắt thường phân biệt được để phân chia rõ giới hạn kẻo tránh dính vạ lây!
Chuyện này..!?
Đâu chỉ bọn hắn mà ngay cả những xà nhân vừa đứng ra ngăn cản trước đó cũng phải chùn bước trước chậu nước bôi đen của Mạnh Nhu vừa hất ra.
Tội danh phản tộc à.
Cái thứ này ở bất kì nơi đâu, dù cho đối phương đã là ma giả đạt đến cảnh giới cực hạn Chí Tôn vượt cả vòm trời cũng gánh không nổi!
Ha ha...! Mạnh Nhu thấy tình thế nghiêng về phía bản thân tuyệt đối thì không khỏi mỉm cười đắc ý.
Bọn họ đích thực là nhận mệnh lệnh từ phía nữ vương ban xuống nhưng có làm hay không? Đó lại là một chuyện khác.
Chưa kể, Xà nhân tộc cũng đâu phải chỉ có một mình nữ vương là có quyền sai khiến tộc nhân trong tộc đi làm việc này việc kia cho bản thân.
Có thể hiểu đơn giản hơn, chỉ cần có cái gan đủ lớn, đầu của nữ vương...!hừ, hắn cũng dám đứng ra, trực diện ở trước mặt đối phương gõ cốc một cái thật to, chứ đừng nói chi là ở sau lưng âm thầm bày kế hãm hại!
Các ngươi....!giỏi lắm! Xà nhân tay ôm ngực có chút tức giận nhìn Mạnh Nhu, kẻ đang dùng ánh mắt coi thường như nhìn những kẻ ngu ngốc đang giở trò nhắm vào trận doanh xà tộc bên này.
Hử! Mạnh Nhu đang ngang nhiên đi về phía trước khi không còn ai dám đứng ra cản đường thì đột nhiên nghe được thanh âm xỉa vả bản thân, y không khỏi kinh ngạc quay đầu nhìn lại xem, ai lúc này rồi còn dám mạnh miệng như vậy!
Hóa ra là bại tướng Ma Kha.
Ngươi vẫn như vậy, có một cái miệng khỏe! Mạnh Nhu còn tưởng là ai, hóa ra là kẻ vừa mới không lâu trước đó bị Mạnh Quyên - thủ lĩnh của họ đánh cho thê thảm một trận, vì không biết nhận thức thời thế còn dám quay sang chất vấn bọn họ không giảng tình nghĩa cùng một Tộc bao nhiêu năm!
Nữ vương bệ hạ mà biết chuyện này, người...!sẽ không tha cho các ngươi đâu! Đối phương mặc kệ sự mỉa mai của Mạnh nhu vẫn còn đó, y cười gằn đầy thâm ý đáp lại.
Thực chất, nữ vương bệ hạ chỉ phái hắn và mười chín xà tộc nhân đang đứng ở xung quanh hắn đây, đến nơi này là để mời hai ma giả nhân loại kia về trong Tộc thương thảo chút chuyện.
Đó cũng là lí do, họ không hề dẫn theo Cao cấp Yêu giả thành ra Cao cấp Nhân giả của đối phương ra tay, xà tộc bọn họ chỉ có thể chịu trận không đáp trả lại được, dù vậy thành ý là vẫn phải có.
Nhưng không hiểu sao trên đường đi, đám xà nhân dưới sự dẫn dắt của Mạnh Quyên và Mạnh Nhu lại đột nhiên xuất hiện ở trước mắt, hơn nữa còn là hướng nhóm họ mà tới, hai người đó còn nói rằng, cũng là làm theo chỉ thị của nữ vương bệ hạ ban xuống