Thế Giới Thứ Nhất: Mạnh Khương Nữ Khóc Trường Thành (11)
☆ Chương 12: Chỗ Nào Không Đúng.
Doanh Chính nguyên bản còn cười lắng nghe nhưng nụ cười dần tắt, đôi mắt u sầu vô cùng, lộ ra một chút tức giận, y có thể nghe được Lương Sanh là muốn rời khỏi y!
"Bệ hạ ——" Cố Lương Sanh cõi lòng đầy mong đợi mà nhìn y, hai mắt lại giống như sao trời, lòe lòe toả sáng: "Ta khi nào có thể về nhà nha?"
Doanh Chính mặt không chút thay đổi nói: "Hành cung rộng lớn không bằng được nhà của ngươi sao?"
Cố Lương Sanh mơ hồ nghe ra được ngữ khí tức giận, có chút hoảng sợ, y tức giận điều gì? Lẽ nào bởi vì hắn nói muốn về nhà làm cho y khó chịu?! Cố Lương Sanh cẩn thận suy đoán: "Ta đã vài ngày chưa gặp được mẹ, mẹ chắc vẫn luôn mong nhớ ta, ta nghĩ ngày sau cùng bệ đi Hàm Dương, có thể không còn cơ hội nhìn thấy nàng, cho nên ta mới ——" Cố Lương Sanh muốn nói lại thôi: "Như vậy cũng không được sao?"
Khuôn mặt như bạch ngọc viết đầy cô đơn, hắn hơi cúi đầu, trên vai tóc đen hơi lướt xuống đến trước ngực, nhìn đoá hoa trong tay ngẩn người, con mắt óng ánh cũng mông lung một tầng hơi nước như là một giây sau sẽ khóc.
Doanh Chính ngẩn ra, y cho là Cố Lương Sanh muốn rời khỏi y, mà trên thực tế, là chính mình tưởng tượng quá nhiều! Lương Sanh là thật muốn cùng y trở về Hàm Dương.
Nghĩ như vậy, Doanh Chính nhìn thấy hắn sầu não uất ức dáng dấp, lập tức liền mềm lòng, cam kết: "Chờ mấy ngày nữa, trẫm xử lý xong việc quan trọng, liền cùng ngươi về nhà."
Cố Lương Sanh cực kỳ vui vẻ mà ngẩng đầu, kích động kéo ống tay áo Doanh Chính: "Có thật không? Có thật không?"
"Trẫm một lời đã định, đương nhiên là thật!"
Cố Lương Sanh nhào vào lòng ngực Doanh Chính, đem khuôn mặt vùi vào còn cà cà, yếu ớt mười phần: "Cảm ơn bệ hạ, bệ hạ đối với ta thật tốt! —— lại giống như anh của ta."
Doanh Chính hưởng thụ Cố Lương Sanh nũng nịu, xoa bóp eo hắn, tâm lý thoả mãn cực kỳ.
Chờ nghe đến câu cuối cùng trong nháy mắt có chút đen, trẫm tại trong lòng Lương Sanh cư nhiên không sánh được anh trai hắn?!
Cố Lương Sanh tiếp tục nói: "Anh trai từ nhỏ đến lớn cũng là như thế yêu thương ta, ta muốn cái gì, đưa ra yêu cầu gì, hắn đều sẽ đồng ý." Giọng điệu của hắn chậm rãi sa sút xuống: "Nhưng là từ năm trước anh trai bị bắt đi xây dựng trường thành, ta cũng chưa từng lại nhìn thấy anh ấy.
Anh ấy cũng không có viết thư gửi về nhà, cũng không biết hiện tại thế nào? Nghe nói xây