Thế Giới Thứ Nhất: Mạnh Khương Nữ Khóc Trường Thành (5)
☆ Chương 6: Từ Xưa Đến Nay Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân!
Tần Thủy Hoàng Doanh Chính buông tóc đen trong tay ra, có chút lưu luyến nhìn nó ở trong gió uyển chuyển nhảy múa.
Sau đó ngước mắt nhìn Cố Lương Sanh, khẽ cười nói: "Ngươi không phải đoán được sao?"
Sau đó y liền nhìn thấy thiếu niên trước mặt trợn to mắt, lộ ra mấy phần đáng yêu sau lại liền luống cuống tay chân mà nhìn y, miệng nhỏ hồng nhạt muốn nói gì, rồi lại không biết nên nói cái gì.
Hành động này của Cố Lương Sanh triệt để chọc Doanh Chính cười, y cao giọng cười to.
Thiếu niên thấy vậy dừng động tác ngu ngốc, con mắt đầy sương mù, mờ mịt.
Yên lặng nhìn Doanh Chính đang thoải mái cười to, như là đang buồn bực tự hỏi rốt cuộc là có cái gì đáng cười.
Cố Lương Sanh thật sự đần như vậy sao? Đương nhiên không! Hắn chỉ ở trước mặt đế vương biểu hiện ra dáng vẻ thiếu niên đơn thuần ngây thơ tay chân luống cuống.
Ngay lúc hắn ý thức được người trước mặt là Tần Thủy Hoàng, hắn liền có một cái ý nghĩ nếu người cùng hắn đầu bạc răng long là y.
Thì hắn căn bản không cần lại lo lắng Cố Kỷ Lương sẽ chết, Mạnh Khương Nữ sẽ không ngàn dặm tìm phu quân cuối cùng chọc giận đế vương đưa tới họa sát thân, dẫn đến hắn cũng bị mất mạng.
Nghĩ như vậy, rất không sai nha!
Cố Lương Sanh khẽ mỉm cười như hoa bạch lan, thanh tân đạm nhã, trong con ngươi mang theo một tia hiếu kỳ: "Ngài đang cười cái gì?"
Nghe vậy, Doanh Chính miễn cưỡng ngưng cười, nhìn thiếu niên vẻ mặt hiếu kỳ, đột nhiên nói ra lời làm người khác phải kinh ngạc: "Ngươi muốn theo trẫm hồi cung sao?"
Cố Lương Sanh lần thứ hai hiện ra dáng vẻ ngây người.
Này Doanh Chính cũng quá thẳng thắng đi! Hắn còn nghĩ làm sao có thể đi cùng y, y lại đã thay hắn bày sẵn đường!
"Sao thế? Ngươi không muốn?" Đế vương nhíu chặt lông mày, một đôi mắt hổ nhìn chằm chằm hắn, mày kiếm chau lại.
Thuận theo thì sống, nghịch lại sẽ chết, y liền là một con người bá đạo tàn bạo, nói một không hai.
Cố Lương Sanh tin tưởng, chỉ cần hắn dám lên tiếng nói không, kết cục nhất định còn bất hạnh hơn Mạnh Khương Nữ lúc trước.
"Ta..." Cố Lương Sanh như là bị khí thế của người trước