Dịch giả: Oa la laBiên: XiaoooNgày thứ năm sau khi đạt được Tổ Long Kinh, mạch thứ của Chu Nguyên rút cuộc cũng đả thông hoàn toàn. Không thể nghi ngờ đây là chuyện làm cho khoảng cách của hắn đến Dưỡng Khí cảnh gần thêm một bước, đồng thời hắn lại càng nôn nóng đối với tài nguyên cần có để tu luyện tầng thứ nhất Tổ Long Kinh
Trong điện.
- Phụ vương, tài nguyên tu luyện mà con muốn đã chuẩn bị xong chưa?
Chu Nguyên vừa tiến đến vừa dùng ánh mắt chờ đợi nhìn chằm chằm vào Chu Kình.
Mà Chu Kình sau khi nhìn thấy ánh mắt kia của Chu Nguyên, cũng nhịn không được mà cười khổ một tiếng, nói:
- Tên tiểu tử này, con thực sự nghĩ bảo khố của hoàng thất chúng ta cái gì cũng có hay sao?
Bốn loại tài nguyên tu luyện mà Chu Nguyên cần kia, đến cả Chu Kình nghe xong cũng muốn run.
- Hơn nữa tài nguyên tu luyện con cần có thật sự chỉ là dùng để tu luyện Nguyên Khí cấp năm không?
Kiến thức của Chu Kình có phần rộng rãi, dù là nguyên khí cấp năm cũng không phải là chưa từng thấy, nhưng các tài nguyên tu luyện mà những nguyên khí cấp năm hắn đã từng tiếp xúc cần đến đều không hiếm có, cao cấp giống như Chu Nguyên muốn.
Chu Nguyên cười khan một tiếng, bởi vì Yêu Yêu đã từng nói qua phải giữ bí mật về Tổ Long Kinh, vì vậy hắn chỉ nói với Chu Kình là hắn muốn tu luyện một cái công pháp Nguyên Khí cấp năm bình thường.
Chu Nguyên buồn rầu hỏi:
- Bảo khố hoàng thất cũng không gom đủ sao?
Chu Kình bất đắc dĩ hít một tiếng, lấy từ phía sau ra một cái hộp ngọc, mở ra bên trong có một cái bình ngọc óng ánh sáng long lanh, trong bình ngọc tràn đầy nước. Mà trong nước là một giọt chất lỏng bồng bềnh sền sệt màu vàng đang chậm rãi xoay tròn.
Đây là Thiên Kim tủy!
Mà bên cạnh bình ngọc còn có một viên tinh thạch màu đen, tinh thạch che kín lấy lỗ hổng, có một luồng hàn khí kinh người phát ra từ bên trong làm cho không khí ngưng kết băng sương, đồng thời dường như có dòng nước đang chảy bên trong tinh thạch, phát ra thanh âm rầm rầm.
Đây là Cửu U Huyền Tuyền Tinh!
Chu Kình chỉ vào hộp ngọc rồi nói:
- Chúng ta có vào trong bảo khố hoàng thất thì cũng chỉ có hai cái loại này thôi.
Chu Nguyên gãi gãi đầu:
- Chưa có Thôn Nguyên Thạch và hồn nguyên thú Mãng Chúc tứ phẩm sao?
Chu Kình tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
-Tiểu tử tham lam, bốn thứ tài nguyên tu luyện mà con muốn, nếu như bàn về giá trị thì chỉ sợ rằng bằng gần năm mươi vạn nguyên tinh rồi, hơn nữa còn có loại mà có rất nhiều tiền cũng không mua được."
Mà một năm bọn hắn thu thuế của Đại Chu cũng chỉ mấy trăm vạn mà thôi, bởi vậy có thể thấy được giá trị của bốn loại tài nguyên tu luyện Chu Nguyên cần này cao thế nào.
Chu Nguyên cười cười xấu hổ, năm mươi vạn nguyên tinh thật sự là một con số rất kinh khủng rồi. Số tiền này cơ bản là có thể mua được một thanh huyền nguyên binh thượng phẩm ở phòng đấu giá rồi.
Mà huyền nguyên binh thượng phẩm trong hoàng thất cũng chỉ có Cửu Viêm Thương trong tay Chu Kình thôi.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Chu Nguyên mặt mày ủ rũ, nếu như không sưu tập được bốn loại tài nguyên tu luyện này, thì hắn sẽ không có cách tu thành tầng thứ nhất Tổ Long Kinh: "Thông Thiên Huyền Mãng Khí".
Chu Kình cau mày trầm tư một cái rồi nói:
- Nhưng mà ta lại có nghe nói qua về Thôn Nguyên Thạch kia
"A?" Hai mắt Chu Nguyên sáng lên, chỉ cần có tin tức thì thể nào cũng nghĩ được biện pháp.
Chu Kình nói:
- Trong phủ đại tướng quân có một viên Thôn Nguyên Thạch, loại đá này có thể không ngừng thanh lọc nguyên khí trong thiên địa, vì vậy chỉ cần trong phòng đặt một viên như vậy thì có thể gia tăng hiệu suất tu luyện.
- Đại tướng quân Vệ Thương Lan?
Chu Nguyên khẽ giật mình, thật là trùng hợp, hắn rất nhanh sẽ phải lên đường tiến về phía quận Thương Lan rồi.
- Ừ, nhưng mà vật ấy rất quý giá, có thể đạt được từ tay đại tướng quân hay không thì phải dựa vào khả năng của chính con rồi.
Chu Kình tỏ vẻ lực bất tòng tâm, dù sao hắn cũng không thể cưỡng ép đại tướng quân đem Thôn Nguyên Thạch cho Chu Nguyên được.
- Con sẽ nghĩ biện pháp thử xem.
Chu Nguyên gật gật đầu, ít nhất cũng có tin tức, còn sau này đạt được như thế nào thì lúc ấy lại nghĩ biện pháp.
- Còn nguyên thú hồn Mãng Chúc tứ phẩm kia thì sao đây?
Chu Nguyên lại nhìn chằm chằm vào Chu Kình.
Chu Kình nghe vậy, lập tức có chút đau đầu, bất đắc dĩ nói:
- Nguyên thú hồn Mãng Chúc tứ phẩm, nguyên thú đẳng cấp này, ngay cả ta đối phó nó còn khó, mà con còn muốn cái thú hồn đó à? Thứ này ta cũng chỉ là nghe nói qua, nhưng ta sẽ giúp con tìm xem, với cả nếu còn muốn đi quận Thương Lan, chỗ đó rất gần Hắc Uyên. Bên trong Hắc Uyên có bao nhiêu nguyên thú còn không rõ, có vô số nguyên sư săn giết nguyên thú tại đó, nói không chừng vận khí của ngươi tốt còn có thể gặp.
Chu Nguyên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, xem ra hai cái tài nguyên tu luyện còn lại này đều phải đi quận Thương Lan thử vận may rồi.
-
Phụ vương, khi nào thì chúng ta xuất phát?
Chu Nguyên lại hỏi, hắn hiện tại trong đầu đều là muốn tranh thủ thời gian sưu tập đầy đủ hết hai loại tài nguyên tu luyện còn lại, sau đó luyện xong tầng thứ nhất Tổ Long Kinh, Thông Thiên Huyền Mãng Khí.
Nhìn thấy cái bộ dáng không thể chờ đợi được của Chu Nguyên, Chu Kình cũng là bất đắc dĩ cười nói:
- Năm ngày sau, ta sẽ để Lục Thiết Sơn suất lĩnh một chi cấm quân để bảo hộ con tiến về phía quận Thương Lan.
...
Thời gian nhanh chóng, trong nháy mắt đã trôi qua bốn ngày.
Đêm ngày thứ tư.
Trên giường, Chu Nguyên hai mắt nhắm nghiền, mi tâm lóe ra ánh sáng nhàn nhạt, mơ hồ như là một đạo hư ảnh đang ngồi xếp bằng, đúng là thần hồn của Chu Nguyên.
Oanh oanh!
Mà lúc này ở bên trong mi tâm của hắn cũng truyền ra tiếng nổ vang, đó là Hỗn Độn Đại Ma đang chuyển động, hiển nhiên là Chu Nguyên đang vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp để rèn luyện thần hồn của bản thân.
Từ khi tu hành Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp đến nay cũng đã hơn nửa năm, thần hồn của Chu Nguyên cũng ngày ngày không ngừng được tôi luyện, dần trở nên thêm cứng cỏi, mạnh mẽ.
Trong tinh không hỗn độn, ban bác thần ma nhìn không thấy đầu cuối chậm rãi chuyển động, dù là đồ vật gì bị đưa vào trong đó cũng đều bị nghiền nát thành hư vô.
Mà lúc này ở bên trong đại ma kia, có một hư ảnh giống như là thần hồn, đang cực khổ chèo chống.
Hai cái cối xay cao thấp chậm rãi nghiền ép trên thân hắn, mỗi một lần nghiền ép đều làm hư ảnh kia không ngừng run rẩy, dường như là thừa nhận sự đau đớn vô cùng.
Mà khi hư ảnh đang kiên trì chịu đựng sự đau khổ này, đột nhiên lại có hai cái cối xay chậm rãi chuyển động lên, hai đạo vết tích màu vàng dựng thẳng, đúng vào lúc này lại trùng hợp với nhau.
Thần Ma cửu chuyển, nhất trọng thiên!
Trải qua hơn nửa năm tôi luyện, thần hồn của Chu Nguyên rút cuộc vào lúc này cũng đã kiên trì hoàn thành xong Thần Ma nhất chuyển.
Rặc rặc!
Kim sắc hợp lại, hư ảnh thần hồn Chu Nguyên rút cuộc đạt đến cực hạn, trực tiếp vỡ tan, nhưng rất nhanh lại có chấn động vô hình hội tụ ở phía trước thần ma, một hư ảnh chậm rãi hiện lên.
Đúng là thần hồn của Chu Nguyên.
Mà lúc này, thần hồn của hắn hai mắt nhắm nghiền, không thể nghi ngờ là ngưng thực hơn rất nhiều so với lúc trước, một cỗ chấn động kỳ lạ từ bên trong thần hồn hư ảnh truyền ra.
Trong phòng, Chu Nguyên bỗng nhiên mở ra hai mắt, trong mắt lại có thêm một vòng hào quang bắn ra, chỗ mi tâm, thần hồn của hắn chấn động, đột nhiên bắt đầu tăng cường!
"Hư Cảnh trung kỳ!"
Chu Nguyên cảm thụ được thần hồn nhảy động ở mi tâm, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng như điên. Hơn nửa năm tu luyện, rút cuộc thần hồn của hắn cũng đột phá Hư Cảnh sơ kỳ, tiến vào trung kỳ.
Mà tới được cái cấp độ này, lực lượng của thần hồn cũng có thể phóng ra ngoài, có thể thi triển một ít thần hồn công kích, giống như Hồn Châm Văn mà Tề Nhạc đã thi triển tại thác nước Ngọc Linh ngày đó. Bình thường, những chiêu bất ngờ như thế này cũng có thể có hiệu quả cực kỳ tốt.
Đương nhiên, quan trọng nhất là nếu thần hồn đã đến Hư Cảnh trung kỳ, thi Chu Nguyên có thể bắt đầu học tập khắc nguyên văn nhị phẩm!
Sức mạnh của nguyên văn nhị phẩm, coi như địch nhân là Dưỡng Khí cảnh đi nữa cũng cảm thấy kiêng kị nếu gặp phải.
Chu Nguyên vốn vẫn còn nhức đầu vì hắn không cách nào tu thành Thông Thiên Huyền Mãng Khí trong thời gian ngắn, nhưng trước mắt đã có nguyên văn trợ giúp nhị phẩm, coi như là đối mặt với những đối thủ tu thành công pháp nguyên khí Dưỡng Khí cảnh, hắn cũng có thể thoải mái không sợ gì.
Hô!
Chu Nguyên thở một hơi thật dài, thân thể theo thời gian dần trầm tĩnh lại.
"Rốt cuộc cũng có thể an tâm đi tới quận Thương Lan rồi."