11 giờ tối, hoàn thành xong công cuộc chăm sóc da, Thẩm Tri Du mở wechat, ấn vào khung chat có tên là "Tuyết rơi trên cây mai", biệt danh nghe qua có chút kỳ lạ, đúng như con người của chủ nhân nó.
Thẩm Tri Du nhắn một câu:
Cách nói chuyện tùy ý bộc lộ được mối quan hệ thân thiết của nàng và người kia.
Rất nhanh, người kia trả lời:
Không trách được, Thẩm Tri Du muốn kết thúc trò chuyện sớm để đi ngủ, lúc chiều bay mười mấy tiếng không ngủ được bao nhiêu, nàng đã mệt lắm rồi.
Nàng thầm nghĩ: nếu tiếp tục đoán chừng phải tới sáng, đối phương là một người thích nói chuyện nhưng nàng thì không.
Nhắm mắt lại, đi gặp chu công.
Sáng sớm, tiếng đồng hồ vang lên khi điểm đúng bảy giờ, đồng hồ sinh học của Thẩm Tri Du hoạt động mạnh nên nàng đã tỉnh lại ngay.
Theo thói quen lại nằm thêm một phút, liền xốc chăn đứng dậy.
Sáng sớm đối với nhiều vị minh tinh mà nói đều không hề hoàn hảo như trên TV, mặc mộc, đầu tóc rối tung chưa qua chải chuốt tỉ mỉ khi lên sân khấu hay ở phim trường.
Nhưng đối với trường hợp của Thẩm Tri Du thì không.
Bước xuống giường, một đôi chân thon dài trắng muốt xuất hiện.
Vì hôm qua nàng mặc quần dài chưa thấy hết, lúc này đều triển lộ hoàn toàn.
Nàng đang mặc áo ngủ đai đeo nữ nhân vị mười phần.
Chưa kể đến mặt mộc của nàng, đây hẳn là da của em bé.
Má hồng môi đổ tự nhiên, dạng này của Thẩm Tri Du trực tiếp quay luôn quảng cáo sữa rửa mặt hay mĩ phẩm gì đều được.
Tóc đen xõa tự nhiên sau lưng, có chút rối tung nhưng lại làm nổi bật dáng vẻ lười biếng câu người của nàng.
Dù gợi cảm nhưng cũng non nớt như học sinh cao trung, ai nhìn dáng vẻ này của nàng cũng không chịu nổi.
Rửa mặt xong, mặc lên chiếc áo thun ở nhà rộng thùng thình, sau đó xuống lầu ngồi lên sô pha, nhắn tin cho Tiểu Hà trợ lý của nàng:.
Hai phút sau, Tiểu Hà liền gọi qua cho nàng: "Chị Tri Du, ba giờ ở chỗ cũ ạ?".
"Ừ, qua nhà tôi, cùng ăn cơm, như vậy tiện".
"Dạ được, có cần em mua gì không?"
"Không cần,