Yến ẩm (ăn tiệc và uống rượu) trong cung đa phần đều cử hành ở Hợp Tương cung, năm nay cũng không ngoại lệ. Hợp Tương cung rộng rãi, thoáng mát, cho dù là chiêu đãi văn võ cả triều cũng không đáng lo ngại, thêm nữa còn cách ngự hoa viên rất gần, bốn mùa hoa nở rộ, hương thơm ngào ngạt truyền đến, rất lịch sự tao nhã.
Hôm nay Hợp Tương cung giăng đèn kết hoa, tràn ngập trang trí, long đăng trong điện cháy sáng ấm áp, thật có cảm giác mùa xuân.
Tiêu Chiến đưa Vương Nhất Bác tiến vào, người hầu ở cửa nhanh chóng đi ra đón, cười nói.
- Lân Vương gia vạn phúc, Lân Vương phi vạn phúc.
- Ừm. - Tiêu Chiến lên tiếng, mắt nhìn quanh bốn phía.
- Dịch Vương gia vừa đến, đã ở bên trong. Thỉnh ngày đi bên này.
Người hầu dẫn đường đi vào trong. Vừa mới tiến vào chính điện liền thấy Dịch Vương Tiêu Hoàng ngồi ở ghế trên uống trà.
- Được rồi, ngươi lui xuống đi. - Tiêu Chiến khoát tay, người hầu liền lui xuống.
- Tam ca. Lục ca không đến cùng huynh à? - Tiêu Chiến đưa Vương Nhất Bác qua vừa hỏi.
- Tiêu Thanh tiến cung sớm hơn ta một khắc, nhưng lại không thấy đệ ấy đâu. Có thể là đi tìm Hoàng nương rồi.
Tiêu Hoàng nhìn thoáng qua trong điện, cũng không phát hiện bóng dáng Tiêu Thanh.
Tiêu Thanh lớn như vậy, chắc sẽ không đi đâu lạc, nghĩ vậy nên Tiêu Chiến không hỏi lại. Vương Nhất Bác hành lễ với Tiêu Hoàng, nói.
- Tam ca.
- Đệ khanh không cần đa lễ. Từ ngày hôn lễ đến nay cũng không rảnh thời gian mời ngươi đến quý phủ chơi, đệ khanh đừng trách.
Tuy rằng trước đây Vương Nhất Bác không phải Tiêu Chiến không gả ai cũng biết, đối với thanh danh của Tiêu Chiến cũng có chút tổn hại, nhưng Tiêu Hoàng cũng không ghét Vương Nhất Bác, ngược lại cảm thấy người này có lòng. Hơn nữa trải qua chuyện hương liệu lần này, Tiêu Hoàng lại sinh ra vài phần thiện cảm với hắn, cảm thấy mình không nhìn lầm người.
- Tam ca khách khí, ngày tết bận rộn Nhất Bác không đến thỉnh an, còn mong Tam ca thứ tội.
Vì Tiêu Hoàng là huynh đệ ruột với Tiêu Chiến, nên Vương Nhất Bác không dám quá tùy ý.
- Hai người một là Tam ca của ta, một là thê khanh của ta, đều là người một nhà đừng khách khí như vậy.
Tiêu Chiến không sợ Tam ca mất tự nhiên, chỉ sợ Vương Nhất Bác để tâm.
- Cũng phải. Hai đệ ngồi đi. Trong cung yến mặc dù nhiều đồ ngon, nhưng không dễ no, vẫn là ăn nhiều điểm tâm trước đi.
- Là ta sơ suất.
Tiêu Chiến kêu tiểu thị mang lên một ít điểm tâm, thừa dịp người còn chưa nhiều nên lấp đầy bụng cho ái phi nhà mình đã.
- Đây không phải là bánh đậu đỏ ta thích nhất đây sao?
Tiêu Thanh đi vào thì thấy tiểu thị đưa điểm tâm lên, trực tiếp giơ tay cầm một khối.
- Lục ca. - Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác đứng dậy nói.
- Đệ đi đâu giờ mới đến? - Tiêu Hoàng hỏi.
- Vừa nãy vốn định đến tẩm cung của mẫu hậu tìm hai người bọn họ, sau đó trêu đùa bé con Kiên Quả một chút. Nhưng không khéo lại chứng kiến một tiết mục thâm tình, ta cảm thấy mình ở đó có chút chướng mắt, nên đến ngự thiện phòng ăn chút gì đó. - Tiêu Thanh cười tủm tỉm nhìn Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác.
Bị hắn nói như vậy, Vương Nhất Bác lập tức hiểu ra "Tiết mục thâm tình" mà Tiêu Thanh chỉ là cái gì, đôi tai liền nóng lên.
Tiêu Hoàng cũng đoán ra vài phần, chỉ cười mà không nói.
Tiêu Chiến bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra việc này về sau vẫn nên ở quý phủ mình rồi làm thì tốt hơn.
Canh giờ khai yến tới gần, Hoàng Thượng Hoàng hậu cũng ngồi vào vị trí.
Hoàng hậu ngồi ở bên tay trái Hoàng Thượng, sau đó theo thứ tự là trưởng tử, thứ tử, thân vương chi thứ cùng thế tử. Mà bên tay phải Hoàng Thượng là vị trí của Hoàng Quý phi, sau đó thứ tự là các cung chủ vị phi tần, Công chúa, cùng với chính phi của nhóm Hoàng tử cùng các thân vương phi khác. Về phần phi tần không phải chủ vị còn lại không có tư cách ngồi trong Hợp Tương cung, mà ở bên ngoài Liễu Thiên điện của Hoàng hậu, để cho những phi tần khác cộng ẩm.
Vương Nhất Bác là Khanh tử, mặc dù được gả cho Tiêu Chiến nhưng không phải nữ tử cho nên được ngồi cùng với Tiêu Chiến, một là thể hiện địa vị chính phi, hai là chứng tỏ sự coi trọng của Hoàng Thượng cùng Hoàng hậu với hắn.
Rượu và thức ăn được mang lên bàn, Hoàng Thượng nói mấy lời huấn đạo cùng mong ước, mọi người cùng Hoàng Thượng đồng ẩm, ẩm yến trừ tịch chính thức khai tịch. Nhóm Hoàng tử cũng theo Tiêu Hoàng, theo thứ tự từng người kính rượu Hoàng thượng Hoàng hậu.
Đợi đến lượt của Tiêu Chiến, Hoàng Thượng nhìn rượu màu hổ phách trong chén của y, cười nói.
- Chiến nhi của trẫm là người có thể uống rượu, hôm nay sao lại uống rượu trái cây?
- Hồi bẩm Phụ hoàng, rượu trong cung đều là ngon tuyệt thế, nhưng Vương phi tửu lượng không cao, chỉ có thể uống rượu trái cây. Nhi thần cùng hắn là phu phu, tất phải uống cùng một loại rượu mới tốt. Để tránh uống rượu, Nhất Bác phải chiếu cố, Phụ hoàng Hoàng nương phải lo lắng.
- Con ta quả nhiên hiền hiếu.
Hoàng Thượng cười ha ha, vỗ vỗ bả vai Tiêu Chiến, cùng y và Vương Nhất Bác nâng chén uống cạn,sau đó Người lại cười nói với Hoàng hậu.
- Hài tử nàng nuôi dưỡng đều rất tốt, vô cùng tốt!
- Chiến nhi trước giờ luôn thận trọng, nhưng thiếu chút cẩn thận. Hiện giờ đã thay đổi rồi còn biết vì phụ mẫu, thê khanh mà lo lắng. - Hoàng hậu vui vẻ nói.
- Đúng vậy. - Hoàng Thượng cười thoải mái.
Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác trở về chỗ ngồi, trừ Tiêu Hoàng cùng Tiêu Thanh thì sắc mặt của những người còn lại đều khác nhau. Hoàng Thượng đang tán thưởng hài tử của Hoàng hậu, phi tần ở hậu cung nhiều ít cũng tâm sinh ghen tị, mà thứ tử lòng càng phẫn uất. Chỉ là cảm xúc gì bọn họ cũng không dám lộ ra ngoài, nếu Hoàng Thượng phát hiện bọn họ cũng không gánh nổi.
Rượu qua ba tuần, Hoàng Quý phi đã hơi say tựa vào ghế, tiếng cười tựa tiếng chuông bạc khiến cho Hoàng Thượng chú ý.
- Ái phi có chuyện gì mà cười vui vẻ như thế? - Hoàng Thượng hỏi.
- Cũng không có gì, nhìn vải trang trí trong điện này thật khiến nô tì nhớ tới không khí vui mừng khi bái đường thành thân.
Hoàng Quý phi thướt tha ngửa thân, đôi mắt quét về phía Hoàng hậu, tiếp tục nói.
- Chỉ là trong điện này, vậy mà lại có rất nhiều chỗ cắm bách hợp khó tránh khỏi có chút tục khí. Lại nói, bách hợp cũng không phải loài hoa quý báu gì, dùng ở bữa tiệc Hoàng gia không khỏi có chút tự hạ thấp thân phận. Hoàng hậu nói xem có đúng không?
Nghe Hoàng Quý phi nói như vậy, không khí nhất thời có chút xấu hổ. Tiêu Hoàng khẽ nhíu mày, lấy thân phận của hắn thật sự không đáng phải biện bạch cùng Hoàng Quý phi. Tiêu Chiến khóe khẽ mím môi tựa như sớm đoán được gia yến hôm nay sẽ không yên bình. Tiêu Thanh dùng chén rượu để trên môi, trong mắt hiện lên một chút khinh thường, mặc kệ Hoàng nương bố trí như thế nào, Hoàng hậu vẫn là Hoàng hậu.
Hoàng hậu cười cười vẫn chưa lên tiếng trả lời. Năm trước trong cung mới xây nhà ấm trồng hoa, vì muốn mùa đông có thêm một ít hoa tươi, làm tăng thêm một chút màu sắc, các cung cũng có nơi ngắm cảnh. Năm nay bách hợp trừ màu hồng nhạt cùng trắng, cũng có rất nhiều loài màu cam, ba màu tương xứng đặt cùng nhau cũng tạo nên một khung cảnh đẹp.
- Hoa bách hợp lịch sự tao nhã, hương khí trong sạch, ngụ ý thanh cao, màu sắc nhẹ nhàng ấm áp, đặt ở trong điện hôm nay là thích hợp nhất. Hôm nay uống rượu khó tránh khỏi men say, nếu để một ít bách hợp ở trong này cũng có thể thanh tâm tĩnh thần. Để tránh rượu vào thất thố, phá quy củ. - Vương Nhất Bác bất chợt lên tiếng.
Lý do cung kính hữu lễ khiến Hoàng Quý phi nhất thời cũng nói không nên lời. Hoàng Thượng đồng ý gật đầu.
- Nhất Bác nói rất có lý. Đây là lần đầu tiên Nhất Bác ở trong cung mừng năm mới, ăn có quen không?
- Bẩm Phụ hoàng. Cách làm các món ăn này nhi thần trước đây chưa từng gặp qua, cảm thấy rất mới mẻ, hương vị cũng rất ngon.
Cho dù không tốt cũng phải nói tốt, Hoàng Thượng mở tiệc chiêu đãi, mình nói không hợp khẩu vị chẳng phải là gây khó dễ cho Hoàng Thượng sao?
- Vậy là tốt rồi, ăn nhiều một chút. Tự chiếu cố thê khanh của con cho tốt. - Hoàng Thượng hiển nhiên tâm tình không tồi, lại nói với Tiêu Chiến.
- Vâng. - Tiêu Chiến đáp.
Hoàng Quý phi liếc mắt nhìn Vương Nhất Bác, ý cười có chút lạnh lùng nói.
- Dù sao cũng xuất thân từ tiểu môn tiểu hộ, lại là