Sáng hôm sau
Chú Võ tiếp tục đưa cô đến trường, tối nay anh sẽ về nghĩ thôi đã thấy vui rồi nên cô quyết định là học xong vào siêu thị mua chút đồ về nấu cho anh.
" Tiểu Lộ lát học về cậu đi siêu thị với tớ không? " đi một mình cô cảm thấy khá buồn nên rủ tiểu Lộ đi cùng.
" Hôm nay tớ bận rồi, xin lỗi nhé "
" Không sao tớ đi một mình được mà "
Quay qua quay lại đã đến giờ tan học Tịch Dao ra về chú Võ đợi cô trước cổng trường, những lúc Vũ Kiệt bận không đưa đón cô đi học được đều là chú Võ đảm nhận đưa cô đi.
" Chú ơi chạy đến siêu thị con mua ít đồ ạ " cô cười nói.
" Vâng thiếu phu nhân "
Tịch Dao nhìn ra ngoài cửa kính suy nghĩ vu vơ không nghĩ rằng mình sẽ gặp được anh, được anh yêu thương, che chở tất cả mọi thứ và còn có ba mẹ anh luôn phía sau chăm sóc cô, quả thật cô rất may mắn.
" Bảo bối em đã học về chưa? " anh trong thời gian nghĩ ngơi nhắn tin cho cô
" Em đi siêu thị một chút "
" Đi cẩn thận đấy "
" Vâng ạ "
Cô nhắn tin với anh mỉm cười chú Võ nhìn cô cũng vui lây, nhờ có cô mà anh đã thay đổi rất nhiều từ một người lạnh lùng không quan tâm đến người khác thì giờ anh đã biết quan tâm tất cả mọi thứ nhưng chỉ mình cô.
" Thiếu phu nhân đã đến nơi rồi "
" Vâng ạ, chú cứ về trước đi, lát con về sau "
" Thiếu phu nhân đi cẩn thận " chú Võ biết cô không muốn chú đợi lâu lần nào đưa cô đến cũng bảo chú về trước.
" Vâng ạ "
Tịch Dao vui vẻ đi vào siêu thị, dạo một vòng xem thử có cần gì thì mua.
Cô nhón chân lên lấy hộp bánh đột nhiên có một người đàn ông từ phía sau lấy giúp cô hộp bánh.
" Cảm