Triệu Tịch Dao đi về mà lòng vui vẻ, cô cũng sắp được đi học thật sự thì cô học rất giỏi nha tại gia đình cô nghèo nên mới bỏ học thôi.
" Chị Hoa ngày mai em xin nghỉ việc " cô làm xong việc rồi mới ngồi xuống để xin chị Hoa nghỉ việc.
" Sao vậy? Sao lại nghĩ việc, em chê lương đây ít à " chị Hoa có vẻ hơi buồn
" Không phải a, em sắp đi học rồi nên em không có thời gian làm, nhưng chị yên tâm em sẽ qua đây chơi với chị thường xuyên mà " cô cố giải thích
" Thật vậy không? Em không được giấu chị điều gì đâu đấy "
" Thật mà, em sao có thể giấu chị được chứ, lâu lâu em sẽ lại đây thăm chị "
" Được nhớ đấy, không về thăm tôi thì cô biết tay tôi "
" Em biết rồi mà, yêu chị quá đi " cô ôm chị hôn một cái
" Thôi đi cô nương " chị có hơi buồn nhưng vì cô nói sẽ đến thăm nên cũng cho qua.
Đến trưa cô đi làm về tự nấu đồ ăn, tính ra ba mẹ cô mất cũng đã được 6 tháng rồi, không có ba mẹ cô cũng bắt đầu tự lập mọi thứ kể cả việc nấu ăn.
Ăn xong cô đi đến tủ quần áo xem đồ của cô khá ít nhưng lại không có đồ công sở.
Tịch Dao lấy chút tiền còn lại ra đếm cũng được gần một triệu cô nghĩ ’ chắc mua đủ rồi, kím bộ nào rẻ tiền một chút là được ’
Cô thay đồ đi đến khu trung tâm mua sắm xem thử, cũng hơi lâu cô chưa qua đây.
Tịch Dao mua được vài bộ rồi quay về nhà, cứ tạm thời là như vậy đến khi có tiền rồi mua sau cũng không muộn.
_________________
Sáng hôm sau
Tịch Dao thức như mọi khi cô vscn rồi thay đồ cô mặc chiếc áo sơ mi trắng voan kết hợp với chân váy đen qua gối, cô rất ít trang điểm nhưng vẫn rất xinh vì da cô mịn màng cộng thêm khuôn mặt cô có nét sẵn, chỉ cần một lớp son