Thẩm Nguyệt Hy dẫn đồ nhi quay về thông qua ngự kiếm, y dẫn bé bay, đồ nhi hơi sợ nhưng được sư tôn ôm thì cảm giác rất tuyệt.
Thẩm Nguyệt Hy dẫn bé về phòng bên cạnh mình, y sờ đầu bé nhẹ nhàng "Ừm, ngày mai sẽ ở nơi khác, A Ngự, sau này vi sư bảo vệ con".
Minh Ngự gật đầu "Cảm ơn sư tôn".
Thẩm Nguyệt Hy sờ đầu bé rồi ra ngoài, y đến điện chuyên quản lý nội vụ của tam sư thúc.
Thẩm Nguyệt Hy gõ cửa, âm thanh của sư thúc vang lên.
Thẩm Nguyệt Hy đi vào.
Tam sư thúc mặc bạch y, dáng vẻ lạnh lùng lại lạnh nhạt ngước đầu nhìn lên "Oh, lấy y phục của đệ tử?".
Thẩm Nguyệt Hy khẽ gật đầu "Vâng sư thúc".
Tam sư thúc để một đồ đệ đi lấy đồ, Thẩm Nguyệt Hy dứt khoát lấy hết, thanh toán xong.
Tam sư thúc nói "Sư điệt, gắng mà tu hành sớm ngày đạt đến Thánh nhân".
Thẩm Nguyệt Hy nhẹ nhàng thi lễ rồi nói "Vâng, sư điệt đã hiểu, sư điệt cáo từ".
Tam sư thúc phẩy nhẹ tay.
Thẩm Nguyệt Hy đi ra ngoài.
Khi quay về nghe Thương Cẩn nói sau này các trưởng lão mới sẽ là đồ đệ của cựu trưởng lão.
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu đã hiểu.
Y quay về phát hiện Linh An Hương đang cho Minh Ngự đồ chơi.
Thấy y và Thương Cẩn thì nàng khẽ cười "A Hy, sư huynh, lại ngồi, có bánh em mới làm nè".
Thẩm Nguyệt Hy ngồi xuống, Linh An Hương nói "Tiểu Hy à, em đúng là không lớn nổi, haiz, qua bao lâu rồi vẫn còn trẻ như vậy".
Thẩm Nguyệt Hy nâng tách trà, y uống một ngụm thì xém phun ra.
Linh An Hương cười tủm tỉm, Thương Cẩn ngửi mùi trà mà trán có gân xanh, giọng cũng ôn nhu đến lạ "Linh An Hương! Muội lại đệ rượu vào trà rồi!".
Linh An Hương nghịch ngợm lè lưỡi.
Thẩm Nguyệt Hy hồi xưa uống rượu rất ổn, nên không có gì, nhưng đây hình như là rượu hoa lê, nó giống mật vậy, ngọt ngấy.
Thẩm Nguyệt Hy bị ngọt mà ớn người, y thích đồ chua hơn, chỉ cần không quá ngọt là được.
Thẩm Nguyệt Hy gặm bánh gạo mềm, mềm mềm thật thích.
Minh Ngự nhìn sư tôn rồi cười khanh khách "Sư tôn, người đẹp thật đấy".
Linh An Hương đang túm tóc của với Thương Cẩn cũng nhìn qua, nàng bổ sung "Theo đánh giá thì sư tôn nhóc đứng đầu bảng tiên nhân, thứ 2 là Tiêu tông sư của Tần Cửu Phong đấy".
Minh Ngự ai u một chút "Sư tôn đẹp nhất!".
Linh An Hương cười khẽ, đứa trẻ này bề ngoài thanh tú, nhưng chỉ là thanh tú, nhưng tu chân giới không thiếu mỹ nhân.
Lấy tu vi đè cũng được rồi.
Thẩm Nguyệt Hy nhai nhai bánh một chút, Linh An Hương cười tủm tỉm "A Hy thích đồ phương Nam nhỉ?".
Y khẽ gật đầu "Em là người phương Nam".
Linh An Hương gật gù, người phương Nam khẩu vị tương đối ngọt ngào, không giỏi ăn cay.
Thẩm Nguyệt Hy để bé con ăn 3 miếng rồi ngưng, y khẽ lên tiếng "Đừng ăn nữa, cẩn thận khó tiêu, đệ đem A Ngự đi dạo, hai người cứ trò chuyện".
Linh An Hương vẫy tay "Hảo, đi đi, ta nói chuyện với sư huynh một chút".
Thẩm Nguyệt Hy dắt bé con ra ngoài đi dạo, trường minh đăng sáng trên con đường.
Thẩm Nguyệt Hy an tĩnh đi chậm, Minh Ngự nói "Sư tôn, nơi này tên gì vậy?".
Y nhìn cây liễu, khẽ nói "Là Thanh Vãn Phong, vi sư ở đây cũng lâu rồi".
Bé con ồ một tiếng rồi nói ra nghi hoặc trong lòng "Dạ, sư tôn không phải phàm nhân ạ?".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu "Đúng vậy, ta không phải phàm nhân".
Minh Ngự đi theo y, lon ton bước đi.
Sau một hồi y đưa bé về nghỉ ngơi.
Thẩm Nguyệt Hy vẫn là trước khi nghỉ để bé ra ôn tuyền tắm rửa xong xuôi rồi mới để nhóc con đi ngủ.
Thẩm Nguyệt Hy quay về, nhắm mắt lại và tu luyện.
Hôm sau, Thẩm Nguyệt Hy nhận được tin tức nên cũng xuống núi, y để Minh Ngự ở lại với sư bá Trần Lăng Diên của cậu bé.
Thẩm Nguyệt Hy gửi bé cho Trần Lăng Diên, Trần Lăng Diên nhìn sư điệt, này là bánh bao nhỏ chứ không phải bánh trôi nhỏ nữa rồi, sư đệ vỗ béo đệ tử nhiều quá đấy...
Thẩm Nguyệt Hy nhận ra ánh mắt kia là nhìn y.
Trần Lăng Diên thở dài rồi nói "Sư đệ, ta sẽ chăm sóc Minh Ngự cẩn thận, đệ đi đi".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu, y sờ đầu của Minh Ngự, bình tĩnh hỏi "A Ngự muốn ăn gì không, vi sư mua về cho con".
Minh Ngự suy nghĩ một hồi rồi mỉm cười tươi rói nói "Bánh nếp thưa sư tôn".
Dáng vẻ này hết sức đáng yêu, má phúng phính giống bánh bao nhỏ trắng mềm làm người ta muốn cắn thử một miếng.
Thẩm Nguyệt Hy: "!" A...
Trần Lăng Diên: "!" Đừng sủng đồ đệ vậy chứ!
Thẩm - thích mềm mềm - Nguyệt Hy mặt không cảm xúc sờ má của Minh Ngự, bé con còn chủ động cho y sờ má, hết sức tâm can bảo bối.
Thẩm Nguyệt Hy bóp mấy cái rồi nói "Được, 3 ngày nữa vi sư sẽ quay lại, trong thời gian này con có thể đi theo Trần sư bá, đi tham quan hay đi học, đi xem các đệ tử muốn gia nhập nhé".
Minh Ngự mềm manh gật đầu "Vâng sư tôn" đôi mắt đỏ hết sức lấp lánh chiếu rọi hình bóng của Thẩm Nguyệt Hy.
Y quay người rời đi, mái tóc bạc cũng nhiễm lên màu đen.
Trần Lăng Diên nhìn bánh bao nhỏ sau đó nói "Minh Ngự, hôm nay theo sư bá đi xem các sư đệ, sư muội con thi đấu nhé".
Minh Ngự tò mò nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu và lắng nghe "Vâng sư bá".
Trần Lăng Diên có hơi lo lắng cho