Lâu đài disney là một lâu đài rất đặc biệt, cả nước chỉ có thành phố B có.
Công viên disney khổng lồ rất nổi tiếng, cần phải hẹn trước một ngày để mua vé vào cửa.
May mà cô có thẻ VIP hàng năm.
Lúc Lâm Ỷ Miên rời thành phố S là vào buổi sáng, khi người thành phố B bước vào công viên thì đã là lúc mặt trời lặn.
Hứa Nguyệt Lượng đang mặc đồ thú bông, ở trên máy bay Lâm Ỷ Miên đã tra, đó là một nhân vật con mèo hồng Kiki.
Công viên rất lớn, sau khi xác nhận phương hướng với nhân viên, Lâm Ỷ Miên đi thẳng đến mục tiêu.
Nơi nơi đều là người, khách du lịch một nhà ba người, những người cosplay thành nhiều nhân vật khác nhau, những tình lữ ân ân ái ái, mọi người đều mặc quần áo sáng sủa, cười rạng rỡ.
Những đoàn tàu cùng xe ngựa chạy qua công viên, những quả bóng bay treo trên các tòa nhà, bay lơ lửng trên không, được các bạn nhỏ cầm trên tay.
Lâm Ỷ Miên không có thời gian thu thập đồ đạc, nàng đã mặc quần áo chỉnh tề, thần sắc quạnh quẽ gấp gáp, vội vã đi qua không dừng lại, này không phù hợp với bầu không khí của toàn bộ thế giới disney này.
Cô chạy nhanh đến công viên đặt mèo kiki hồng, những người đến xem kiki xếp thành một hàng dài, ngoằn ngoèo, kéo dài đến nơi không thể nhìn thấy.
Lúc này, dù Lâm Ỷ Miên có tôn quý đến đâu, cô cũng không được phép nhảy vào hàng chờ.
Khi gặp được đồng thoại, chờ đợi chính là yếu tố không thể tránh khỏi.
Lâm Ỷ Miên chỉ có thể ở cuối hàng chờ, rất khó có người người như cô đến đây.
Trước sau đều có âm thanh nói chuyện rất nhỏ, Lâm Ỷ Miên không còn thời gian cho việc gì khác, cho nên cô chỉ có thể để âm thanh vào tai này ra tai kia.
Nói về công việc, nói về phim ảnh, nói về con thú bông nào được yêu thích nhất.
Cuối cùng, bọn họ vẫn nói về kiki.
"Tôi đọc trên Tiểu Khoai Tây Ngọt Ngào nói gần đây Kiki đã được thay thế, đặc biệt đáng yêu, cho nên mới phải xếp hàng chờ."
"Một con thú bông thôi mà, đều mang lớp vỏ giống nhau, sao cái này đáng yêu cái kia không đáng yêu? Tôi thực sự không thể hiểu được các người."
"Khác lắm sao? Tôi ở đây để tương tác, nếu tương tác không đáng yêu, vậy chờ đợi vô vọng rồi."
tôi sẽ chỉ chờ đợi trong vô vọng."
"Có video nào không? Cho tôi xem."
"À, thực sự rất khác.
Cái này cao hơn một chút, xem rõ ràng từ vòng eo tới ống quần.
Cô ấy nhảy rất giỏi, lúc trên xe hoa nhảy rất đẹp."
Điện thoại của cô gái dễ thấy, còn không có dán màn hình riêng.
Lâm Ỷ Miên cao, rũ mắt liền có thể nhìn thấy.
Con thú bông lớn trong điện thoại lặng lẽ tương tác với khách du lịch.
Sẽ vỗ vai họ, bắt tay họ, ôm họ.
Nàng sẽ thể hiện dáng người của mình, nhảy một điệu nhảy ngắn, kéo váy lên như một nàng công chúa, thực hiện một động tác chào thanh lịch.
Vì toàn thân mặc trang phục thú bông nên trên mặt luôn nở nụ cười nhiệt tình.
Thân hình mũm mĩm, trông mềm mại cùng ấm áp.
Lâm Ỷ Miên lấy điện thoại ra, tải xuống ứng dụng Tiểu Khoai Tây Ngọt Ngào.
Tìm kiếm kiki mèo hồng, rất nhiều video nhảy lên.
Lúc này Lâm Ỷ Miên mới nhận ra chính mình không phân biệt nhanh như chính mình tưởng tượng, Hứa Nguyệt Lượng mới là người bị thú bông ăn vào.
Các diễn viên vào nhân vật kiki rất bất đồng, nhưng con mèo hồng có tính cách riêng, tất cả các tương tác của các diễn viên về cơ bản theo nhân vật này.
Đó không phải là chú ý quan sát lâu dài, căn bản không thể phân biệt được.
Lâm Ỷ Miên nhớ đến những lời của Hứa Nguyệt Lượng khi nói lời cáo biệt, nàng nói thay vì bày ra gương mặt này để làm mọi người vui vẻ, nàng thà trốn sau hậu trường đeo mặt nạ.
Đây là mặt nạ của Hứa Nguyệt Lượng hôm nay.
Logic của nàng không khó đoán, nếu muốn gây ấn tượng với mọi người bằng tác phẩm của mình, nàng sẽ biểu diễn vở kịch khiêu vũ mà nàng đã vượt qua cuộc phỏng vấn như đã hẹn trước.
Ngay cả khi người biểu diễn chỉ là tên của vũ đoàn, họ cũng sẽ không tiếc thời gian mà chờ ở Thành phố B, chờ đợi khả năng có một màn diễn thêm.
Nàng vẫn phải tập nhảy mỗi ngày, với tính cách thân thiện của mình, hẳn là nàng hòa hợp với người trong nhóm nhảy.
Nhưng sau khi ở lâu, không có thu nhập ổn định, chắc hẳn nàng phải tìm kiếm nhiều công việc bán thời gian cho đến khi tìm thấy mèo hồng Kiki.
Đây quả thực là công việc mà nàng am hiểu, thực sự là môi trường mà nàng khao khát.
Dưới lâu đài disney, những người đến đây dù có mỏi mệt bất kham trong sinh hoạt cũng sẽ tạm gác lấy ra phần hồn nhiên đơn thuần nhất để tin vào một thế giới hư cấu.
Lâm Ỷ Miên nhìn xuống quần áo của mình, thật nhàm chán.
Ngước mặt lên, cô thấy mặt mình qua phản chiếu của màn hình điện thoại, vẻ mặt buồn tẻ.
Thậm chí trước đó không có bất kỳ cô gái đáng yêu trong bộ đồ thú bông tới chào hỏi cô.
Lâm Ỷ Miên rơi vào tâm tình u ám, cô cảm thấy mình không xứng với nơi này, cũng không xứng với một công việc và ước mơ đáng yêu như Hứa Nguyệt Lượng.
Lâm Ỷ Miên bước ra khỏi hàng, những người phía sau tỏ vẻ kinh ngạc.
Lâm Ỷ Miên đi về hướng khác, từ xa liếc nhìn Kiki đang làm việc rồi sải bước đi đến văn phòng quản lý công viên.
Kiki đi làm từ rất sớm, trời vừa tối còn phải cúi chào tạm biệt mọi người.
Phía sau vẫn còn rất nhiều người không đến kịp, Hứa Nguyệt Lượng phải liên tục giơ tay hôn gió, làm trái tim, trên đường trở về nhảy một vòng, mang cho mọi người chút vui vẻ cuối cùng.
Quản lý liên tục thúc giục nàng.
Hứa Nguyệt Lượng còn chưa biến mất vào lối đi trong góc, nàng quay đầu lại kiểm tra đám đông một lần nữa, sau đó vẫy tay, kết thúc công việc trong ngày của mình.
Trong công viên có quy định rõ ràng, sau khi thú bông xuất hiện trước mặt du khách không được tức giận, không được buông thả công việc, luôn giữ tâm tình phấn chấn, thái độ phục vụ tốt.
Không cởi đồ thú bông trong trường hợp ngoài ý muốn.
Đồ thú bông thực sự rất nặng và ngột ngạt, nếu mặc vào mùa đông, chốc lát cũng sẽ đổ mồ hôi.
Cho nên, dưới công việc cao độ như vậy, hầu hết các diễn viên vào làm việc liền sẽ xuống dốc ngay.
Tuy biểu cảm của thú bông sẽ không thay đổi, tất cả các cảm xúc có thể được truyền tải thông qua cử chỉ.
Hứa Nguyệt Lượng là một ngoại lệ.
Miễn là nàng vẫn mặc quần áo, nàng cảm thấy như mình vẫn còn là kiki.
Nàng rất vui khi được vào vai chú mèo hồng đáng yêu như vậy, thích hát thích nhảy, thích mang lại niềm vui cho mọi người.
Việc này rất giống với ước mơ của Hứa Nguyệt Lượng.
Cho nên, Hứa Nguyệt Lượng trân trọng từng giây được vào thú bông, nàng tiếp tục dùng những bước nhảy nhỏ, một đường đến khi vào phòng khách.
Một đồng nghiệp đã thay quần áo, cười nói với nàng: "Kiki hôm nay vẫn rất tràn đầy năng lượng a!"
Hứa Nguyệt Lượng hôn gió kiểu kiki tiêu chuẩn, vui vẻ giậm hai chân.
Trong phòng thay đồ, có thú bông khác đang được mặc hoặc cởi ra.
Ở giữa là một người cao gầy, cao giống như đôi đũa.
Hình dáng giống một cái máy thổi khí hình người hơn, hai chân màu đen, hai cánh tay màu đen, trên đầu có chiếc đũa, màu sắc hơi khác một chút, hoa hòe lòe loẹt.
Đây hẳn là một trong những bộ trang phục thú bông nhẹ nhàng nhất trong công viên, nhưng cũng là bộ trang phục thú bông nhàm chán nhất.
Thân sĩ cầm đũa chỉ xuất hiện vào ban đêm, buồn tẻ uể oải
Đi đứng thẳng tắp, ngồi bất cứ nơi nào liền ngồi đến một hai giờ.
Hầu hết mọi người chỉ dùng nó như một công cụ chụp ảnh.
Dù sao thì có giao lưu nó cũng sẽ không đưa ra bất kỳ phản hồi nào.
Hứa