Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 27: Ở riêng như thế!


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Puck - Diễn đàn

Lúc tối, Quách thị thế mà chủ động đưa ra ở riêng, khiến Diệp lão đầu hơi giật mình, Quách thị nói: “Lòng người tan tác, chính là miễn cưỡng ở chung một chỗ, cũng không tiện rồi, còn không bằng phân ra!”

Diệp lão đầu lại cảm thấy Quách thị còn là người hiểu chuyện. Tất cả mọi người phải hòa hòa khí khí, mới là đạo lâu dài chứ.

“Chỉ có điều hiện giờ lão tứ và Huệ nhi còn chưa thành gia, nhà này nên chia như thế nào, ông cũng không thể thiên vị. Vốn Căn nhi hắn bị thua thiệt, ba người kia tất cả đều cưới con dâu cho, cũng chính là Căn nhi của ta hiện giờ cái gì cũng không có.”

Diệp lão đầu nói: “Bà yên tâm, trong lòng ta có tính toán.”

Quách thị nói: “Hôm nay ta thấy lão tứ gầy thành như vậy, liền kêu bọn chúng giết con gà để tẩm bổ, kết quả ba con dâu dám nói lão tứ không xứng ăn gà, còn nói muốn nói chuyện xấu của lão tứ ra cho mọi người nghe, để mọi người phân xử thử, chuyện này không phải ta nói, chỉ cần coi lão tứ thành huynh đệ ruột, cũng không thể ác như vậy, đây chính là muốn phá hủy hắn. Sao lòng dạ lại ác độc như vậy.”

Ý của Quách thị chính là dựa vào ba đứa con trai này không được việc, bọn họ nào có tình huynh đệ gì? Chỉ nghĩ đến bản thân, muốn chôn vào trong lòng ông cụ một cây gai, như vậy ở riêng mình và Căn nhi nhất định sẽ được chỗ tốt. dieendaanleequuydonn

“Sau này lão tứ vẫn còn phải đi học, bọn họ đã cảm thấy trước kia là lão tứ liên lụy bọn họ, hiện giờ không biết nói chúng ta như thế nào đây. Lão tứ ta làm chuyện sai lầm rồi, chẳng qua hôm nay ta hỏi lão tứ rồi, lão tứ nói, bởi vì trước cuộc thi hắn bị tiêu chảy một đêm chạy đi nhà xí vài bận, cho nên ngày hôm sau khi thi không có tinh thần, cũng không thi tốt, không phải bản thân hắn không có bản lĩnh, nếu để cho hắn thi thêm một lần nữa, hắn nhất định có thể thi đậu, đều do ta vẫn không đi theo chăm sóc hắn, sang
năm ta liền đi theo, bảo đảm có thể thi tốt.”

“Tiên sinh của hắn cũng nói hắn thật đáng tiếc. Cho nên hắn cảm thấy mình thật có lỗi với mọi người, có người tìm hắn uống rượu, hắn cùng đi, trong lòng thật sự chua chát, cảm thấy không có mặt mũi trở về gặp ông. Sau đó bản thân người quen biết trong huyện coi trọng một kỹ nữ, lại uống say khướt rồi, cứ lôi kéo đi, Diệp Căn cũng nhờ bằng hữu chiếu cố, cho nên ra tay, hắn thật sự oan uổng đấy.”

“Nhưng trở về, tất cả mọi người không tin hắn, mấy chị dâu còn nói hắn như vậy, thanh danh của Căn nhi không tốt rồi, có gì tốt cho bọn họ? Bình thường ta đúng là quản bọn họ rất nghiêm, trong lòng bọn họ hận ta đó, Căn nhi cũng bị ta dính líu.”

Trên đời này ngọn gió nào lợi hại nhất, đáp án đương nhiên là thổi gió bên gối, bằng không Quách thị này cũng sẽ không hoành hành nhiều năm như vậy, dù sao tất cả mọi người đều ăn không ít thua thiệt rồi.

Ông cụ bị nói đến chuyển tâm tư vòng vòng, hỏi Quách thị: “Tách ra, bà định đi theo ai?”

Quách thị lau nước mắt: “Ta còn có thể đi theo ai? Ta đương nhiên chỉ có thể đi theo chính con trai của ta. Nếu ông không vừa lòng đi theo Căn nhi, vậy hai chúng ta liền tách ra.”

“Nói gì thế. Bà không muốn cùng bọn chúng, vậy thì không đi theo bọn chúng, chuyện tách ra, bà cứ thoải mái là được rồi, cho dù nói như thế nào, bà là nương của bọn chúng, bọn chúng cũng phải kính bà!” die~nd a4nle^q u21ydo^n

Ngày hôm sau, mọi người cơm nước xong, cũng không rời đi, đều chờ ông cụ lên tiếng, chờ bàn cơm thu dọn sạch sẽ, ông cụ ngồi trên đầu, nói với mọi người: “Ta biết rõ các ngươi cũng không kịp chờ đợi muốn tách ra, dưa xanh hái không ngọt, tách ra thì tách ra. Ta và nương ngươi đều đồng ý 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện