Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 48: Tìm cá con


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Puck - Diễn đàn

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, tiểu Kiều đã thức dậy, mặc áo bông vào, Lập Hạ dậy sớm hơn, mang theo một hầu bao, Ngô thị và Diệp Trụ cũng căn dặn lại căn dặn, hai đứa bé đều gật đầu lại gật đầu, cuối cùng lên đường.

Tiểu Kiều bị gió lạnh thổi, đầu óc hơi không tỉnh táo lập tức kịp phản ứng. Bọn họ phải đi đến trên đường quan, chờ xe ngựa của La bàn tử trong thôn tới đây, đây là do ngày hôm qua Lập Hạ đã nói xong với người ta.

(*) Bàn tử: Mập mạp

“Tiểu Kiều có lạnh không? Ca cõng muội!” Lập Hạ nói.

Tiểu Kiều vội vàng lắc đầu: “Ca, đi một lúc liền ấm. Chúng ta đi nhanh lên một chút đi.” Tiểu Kiều kéo tay Lập Hạ, sải bước đi trên đường quan. Đi đến chỗ hẹn trước, qua một lúc, xe ngựa của La bàn tử đã nhanh chóng tới.

La bàn tử là người họ khác trong thôn Diệp gia, làm người rất hào phóng, bởi vì trong nhà có xe ngựa, cho nên ai muốn đi vào trong thành, chỉ cần nói một tiếng, thuận đường liền mang qua, cũng không đòi tiền.

Hôm nay La bàn tử còn dẫn theo vợ của mình và một khuê nữ Hồng Mai. Khuê nữ Hồng Mai của hắn giống với La bàn tử, dáng vẻ mập mạp. Thím La thấy hai huynh muội, cười ha hả nói: “Lập Hạ mang muội muội vào thành đấy.”

Lập Hạ vội gọi một tiếng thím, tiểu Kiều cũng gọi theo, thím La cười nói: “Nhanh chóng ngồi lên xe, đường này còn rất xa, chúng ta đợi thêm mấy người, lập tức lên đường.” 

Người đi theo La bàn tử vào thành còn có mấy người, không bao lâu mọi người đến đông đủ, gặp mặt cũng chào hỏi nhau. Bọn họ nhìn thấy Lập Hạ và tiểu Kiều, cười nói: “Hiện giờ Lập Hạ có tiền đồ, chúng ta ai cũng không nuôi được cá, để cho cháu nuôi sống, vậy về sau tiền tới còn không phải rất nhiều cực kỳ nhiều sao?”

Lập Hạ ngượng ngùng nói: “Các thím khen cháu, cháu đây cũng suy nghĩ bậy bạ, về sau nhà ai muốn mua cá, cứ đến chỗ của cháu đi, mọi người là bà con cùng quê, tuyệt đối tiện nghi hơn bên ngoài.”

“Có lời này của cháu thì tốt rồi! Chỉ có điều, ở chỗ chúng ta có mấy nhà có thể ăn cá chứ chính là khách quý tới, mới có thể mua. Bình thường đều mua thịt rồi. Nhưng mà những lời của Lập Hạ các thím cũng đều ghi vào trong lòng rồi, đến lúc đó có thể phải cho chúng ta tiện nghi một chút.” Các bà các thím trong thôn chỉ cần là người không phải đầu óc đặc biệt xấu, không có mấy người sẽ chiếm tiện nghi, mọi người hâm mộ nhưng không đỏ mắt, người ta làm việc kiếm tiền, làm gì còn phải đỏ mắt? Có bản lĩnh tự mình đi kiếm tiền đi, cho nên dân phong thôn Diệp gia vẫn rất mộc mạc. d1en d4nl 3q21y d0n

Hồng Mai và tiểu Kiều dựa cực kỳ gần, nàng nhìn thấy bên tay trái tiẻu Kiều còn xách theo cái giỏ, lại hỏi: “Ngươi đây là cái gì thế?”

Tiểu Kiều nói: “Là trứng gà, chuẩn bị mang lên trên chợ bán đấy.”

Hồng Mai nghe hỏi: “Sao không để cho nương ngươi bán? Nhà ta đều là nương ta bán những trứng gà này.”

“Ha ha, ta thích đi theo tham gia náo nhiệt chứ sao, ca ta muốn đi trong thành, ta liền quấn lấy ca
muốn đi, nương ta để cho ta mang trứng gà đi bán.”

Hồng Mai nghe xong cười không ngừng: “Trước kia ta đi trong thành cũng không gặp ngươi, chính là ở trong thôn, cũng không thường thấy ngươi ra ngoài, ngươi ngày ngày đều ở trong nhà làm gì? Họ đều nói nhà ngươi thu phân gà, đây là sự thật hả?”

Tiểu Kiều nói: “Đúng vậy, nếu trong nhà ngươi có, cũng có thể đưa tới, đến lúc đó có thể đổi kẹo. Ta ở trong nhà cho gà ăn, nấu cơm. Hậu viện nhà ta còn có một vườn rau xanh, ta ngày ngày đều canh chừng, vào mùa hè có rất nhiều dưa leo, cây đậu đũa, ăn không hết tất cả đều phơi khô, vào mùa đông có thể ăn đấy.”

“Vậy ta có thể tới nhà ngươi chơi không?” Hồng Mai hỏi.

“Dĩ nhiên có thể. Ta ngày ngày đều ở trong nhà, ừ, nếu vào thành sẽ không ở nhà, về sau ngươi cứ tới đây tìm ta, cha ta và nương ta đều rất tốt.” Tiểu Kiều cười nói.

Trong nhà Hồng Mai chỉ có một mình nàng là nữ oa, phía trên đều là ca ca, cho dù cha mẹ cưng chiều, nhưng vẫn cảm thấy không dễ chơi, chơi với người khác ở trong thôn, nam oa nữ oa đều ghét bỏ dáng vẻ béo mập của nàng, hơi chê cười nàng, sau khi nàng biết vẫn đánh người ta một trận, nhưng ngăn không được miệng của người khác, hơn nữa bé gái tuổi lớn lên, không thể giống như bé trai, ngày ngày lắc lư ở trong thôn, cho nên người chơi tốt với nàng cũng không có mấy.

Hiện giờ thấy tiểu Kiều có dáng vẻ đẹp mắt, hơn nữa nói chuyện cũng dễ nghe, nàng liền muốn chơi cùng nàng ấy, “Vậy không dám, đến lúc đó ta đến nhà ngươi tìm ngươi chơi đi.”

Tiểu Kiều gật đầu, ở trong thôn xóm, đám nhóc con đều năm sáu tuổi, sáu bảy tuổi, nếu không lớn hơn một chút đều là bé trai tám chín tuổi, bé gái đến bảy tám tuổi còn theo chơi đùa cùng hơi kỳ cục rồi, hiện giờ nhà ai mà không nhiều con nít? Đến tuổi lớn giống như tiểu Kiều vậy, cũng ở trong nhà giúp làm việc rồi, nếu còn có đệ đệ muội muội nhỏ tuổi, đó chính là một tiểu bảo mẫu, còn chẳng phải giặt quần áo nấu cơm, phải tinh thông mọi thứ, nếu không về sau đi nhà mẹ chồng phải làm sao? dinendian.lơqid]on

Hơn nữa còn có rất nhiều nhà, đều cảm thấy bé gái là hàng đền tiền, có thể để cho nàng làm việc nhất định phải làm việc, nào có chuyện gì cũng không cần làm, ở trong thôn mò mẫm chơi đùa chứ?

Cộng thêm hiện giờ nhà bọn họ ở cuối thôn, cách xa mọi người, cho nên trừ tiểu Phượng, còn có tiểu Mễ tiểu Điệp ra, gần như tiểu Kiều không hề lui tới với các bé gái khác trong thôn.

“Được, vậy ngươi nhất định phải tới đó.” Tiểu Kiều cũng vui thích kết bạn, hơn nữa Hồng Mai không giống người không dễ ở chung.

Đến cửa 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện