“Đi đến đây thôi, chúng ta cũng nên bắt đầu được rồi đấy!”
Manus dừng lại trước sân sau của một căn nhà gỗ.
Nơi này khá là yên tĩnh và rất thích hợp cho một trận chiến lớn, nó cũng phù hợp với kế hoạch của hắn lần này.
Manus nhìn Kamishiro cười gằn rồi nói: “Ngươi có biết vì sao ta lại đồng ý với ngươi hay không?”
Kamishiro lơ đãng nhìn Manus, hắn ta cười mỉm một cái rồi nói: “Ồ! Vậy là vị thành chủ đại nhân của chúng ta lại đang muốn nói gì cho tôi biết đây?”
Manus nở nụ cười tàn nhẫn và nói: “Ngươi đúng là điếc không sợ súng mà! Ngươi có biết sai lầm lớn nhất của mình là gì hay không?”
“Ồ! Vậy sao?”
Manus nhìn Kamishiro như một kẻ sắp chết và nói tiếp: “Nơi này khá là yên tĩnh và rất thích hợp cho ngươi nằm xuống ở đây đó! Ngươi thật đúng là một kẻ ngu ngốc khi đưa ra lời đề nghị này, hai tên đồng đội kia của ngươi sẽ không thể đến kịp để cứu ngươi đâu!”
“Ồ! Tôi cũng đang định nói như vậy với ngài đây!” Kamishiro ra vẻ không quan tâm với lời hù dọa của Manus, vì hắn biết chỉ một lúc nữa thôi người phải nằm xuống ở đây chính là cái tên ngạo mạn này.
Manus rút thanh Rapier* bên cạnh hông của mình ra và chỉ về Kamishiro nói: “Có vẻ ngươi không biết huyết thống của dòng tộc Charlotte chúng ta rồi! Sức mạnh huyết thống của chúng ta là…”
“Tốc độ!” Manus hét to một tiếng rồi dùng tốc độ nhanh nhất của mình tiến lại gần Kamishiro, sau đó hắn đâm một kiếm lên yết hầu của Kamishiro nhưng lại bị tên đó bắt được.
“Ờ! Vậy thì sao chứ! Nếu ngươi muốn so tốc độ với ta thì… Ta đây cũng chiều theo ý của ngươi!”
Nói xong Kamishiro hét lên một tiếng rồi kích hoạt kỹ năng của mình.
“Clock up!”
Kỹ năng clock up được kích hoạt, nó khiến cho tốc độ của Kamishiro tăng lên một cách kinh khủng khiếp.
Manus đang dùng tốc độ siêu nhanh của mình để tiến lại gần Kamishiro, nhưng khi vào trong mắt của hắn ta thì giống như là một người đang tập chạy bộ thì hơn.
“Cái gì? Tai sao… tại sao ngươi lại bắt kịp được với tốc độ của ta!” Manus kinh hãi đến cực điểm.
Hắn không nghĩ ra được một kẻ có khí tức tương đương với một vị vương cấp, chỉ ngang hàng với hắn, thế mà lại có thể bắt kịp được tốc độ mà huyết thống của dòng tộc Charlotte mang lại.
“Chẳng lẽ, ngươi cũng là một kẻ mang huyết thống gia tộc?”
Kamishiro cười gằn một tiếng rồi nói: “Thứ tốc độ của ngươi sao có thể sánh bằng hệ thống Clock up của ta được cơ chứ! Tất cả mọi tốc độ dưới Clock up đều phải chịu thua!”
Sau đó, Kamishiro đẩy Manus ra rồi nói tiếp: “Nào thành chủ đại nhân! Chúng ta hãy cùng tiếp tục thôi nào!”
…
Xung quanh khu vực nơi mà Kamishiro và Manus chiến đấu là một mảng đổ nát, hoang tàn bởi tàn dư của cuộc chiến.
Lúc này, cuộc chiến cũng đi đến hồi kết, người đang quỳ ở dưới đất lại chính là Manus, kẻ lúc trước vẫn còn rất tự tin vào thực lực của chính mình, còn Kamishiro thì đứng đó trong dạng người, mắt của hắn khinh bỉ nhìn Manus.
Manus cơ thể không chỗ nào là không có vết thương cả, vết thương nặng nhất của hắn là ở vùng bụng và khiến cho ruột non bên trong lòi hết ra ngoài.
Có vẻ không cần đến Kamishiro phải ra tay kết liễu nữa vì ngay một lúc nữa thôi thì Manus cũng không chịu được mà ngã xuống.
Manus nhìn Kamishiro với vẻ mặt không cam lòng, hắn nói: “Tại sao ngươi lại có thể mạnh được như thế cơ chứ? Ta thật không cam lòng, không cam lòng chút nào cả!”
Hắn không nghĩ ra một kẻ mạnh như Kamishiro có cần thiết phải gây sự ở một vùng hẻo lánh không, người này nếu tiến vào vương quốc cũng có chỗ được trọng dụng.
Manus biết rằng nói gì vào lúc này cũng đều vô dụng cả, chỉ là trong tâm của hắn có cảm giác không cam lòng mà thôi.
Hắn nhìn Kamishiro rồi nói tiếp: “Ngươi thắng rồi, thế nhưng nếu để ta giao ra chức vị thành chủ thì cứ mơ đi! Có mất thì ta cũng sẽ giao lại cho người trong vương quốc tiếp quản!”
Kamishiro cười lạnh lùng với Manus, hắn nói: “Ta biết ngươi sẽ không không phải là một tên giữ lời mà! Thế nhưng cũng không sao...”
“Có phải ngươi là kẻ thua cuộc đâu cơ chứ!”
“Nói thế có ý gì?” Manus nghi vấn nhìn Kamishiro, hắn không hiểu được ẩn ý bên trong câu nói đó của hắn ta, thế nhưng mơ hồ thì Manus cảm nhận được một điều gì đó khủng khiếp xắp diễn ra.
Khuôn mặt của Kamishiro dần thay đổi và
thay vào đó chính là Manus, từ khí chất cho đến dáng vẻ giống y hệt, kể cả người thân của hắn cũng không thể nào phân biệt được.
“Không thể nào! Tại sao ngươi lại...” Manus thất thanh kêu lên, hắn không thể tin được những gì đang xảy trước mắt của mình.
“Giống đúng không tên ác quỷ! Bây giờ thì bổn thành chủ sẽ tuyên bố tội lỗi của ngươi!” Từ khí chất cho đến giọng nói đều giống y hệt, đây là một thứ mà không phải ai cũng có thể bắt trước được.
“Ngươi...nhà ngươi chính là một tên ác quỷ!!!”
***
Khi mà Nam Phong đến nơi thì xung quanh khu vực đó đều bị binh lính của phủ thành chủ niêm phong lại, không một kẻ nào có thể đi vào trong được.
Hắn cũng nghi vấn không biết được mục đích của ba tên dark rider đó là gì, thế nhưng vì không muốn bị lô diện mà làm hỏng hết kế hoạch, thì Nam Phong chỉ có thể nấp ở gần đó và chờ đợi mà thôi.
“Sự phụ! Không biết trong đấy đang làm gì mà lâu vậy?” Agnes sốt ruột hỏi.
“Ta cũng không biết nữa, thế nhưng... A! Có người xuất hiện rồi, chúng ta mau nấp đi!”
Hai kẻ lững thững đi ra từ khu vực đó lại chính là hai tên dark rider, Ryuga và Pysga.
Dark Shinji vừa đi trên đường vừa nói, còn Leo thì im lặng đi theo bên cạnh.
Lời nói của hắn thì không một ai là hiểu được cả, vì hắn đang dùng Nhật ngữ để nói.
Thế nhưng, điều đó lại không thể làm khó được Nam Phong, một người có hệ thống phụ trợ phiên dịch trong người.
Nguyên văn lời nói của Dark Shinji là:
“Haizz, chán quá! Không ngờ kẻ đội trưởng như ta lại là kẻ duy nhất không nói được Anh ngữ! Đã thế ta lại còn đi cùng với một kẻ chỉ nói được Anh ngữ mà không biết nói tiếng mẹ đẻ nữa chứ! Đúng là chết tiệt mà!”
Than thở một hồi xong thì Dark Shinji cười lạnh nói: “Bọn chúng không thể ngờ rằng, vị thành chủ đáng kính của bọn chúng vào lúc này lại chính là một tên worm giả dạng! Ha ha! Nhân sinh thật là phong phú mà!”
Đến lúc này thì Nam Phong cũng đã hiểu rõ hết kế hoạch của bọn chúng là gì rồi!
Đó chính là giả dạng thành cha của Agnes, rồi xâm nhập vào trong thể chế nhà nước, nếu có cơ hội thì lại giả dạng thành những kẻ có quyền lực cao hơn.
Để rồi đến một ngày bọn chúng có thể làm chủ được đất nước này và biến chúng trở thành thiên đường của mình.
Kế hoạch của Dark Shinji vô cùng hoàn hảo nếu không phải hắn ta không tính ra lại có kẻ hiểu được những lời mà hắn nói.
Nam Phong nghe thấy thế thì quyết không thể im lặng và để cho lũ ác ma này thành công được.
Nếu mà để cho bọn chúng khống chế được đất nước này, thì không biết có thể làm ra được những chuyện tồi tệ hơn thế nào nữa.
Nam Phong và Agnes nhảy ra chặn đường đi của hai tên dark rider này.
Dark Shinji nhìn thấy hai kẻ ngáng đường phía trước thì ngạc nhiên nói: “Hả! Đây chẳng phải là hai kẻ hồi trước hay sao? Tai sao bọn chúng lại có mặt ở đây!”
Sau đó hắn ta lại nghĩ: “Không biết bọn chúng có nghe thấy những gì mà mình nói hay không?”
Nhưng nghĩ lại thì hắn lại cảm thấy không tin tưởng cho lắm, vì dù sao thì thứ tiếng của hắn cũng không phải là ai cũng biết được, nhất là những người ở thế giới này.
Nam Phong chỉ tay thẳng vào mặt của Dark Shinji và nói: “Ta sẽ không để cho kế hoạch của các ngươi thành công đâu!”
Nhìn thấy người biết được Nhật ngữ tại dị giới thì Dark Shinji cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, thế nhưng sau đó mắt hắn bắt đầu nhăn lại và tỏa ra một luồng sát khí.
Hắn ta nhìn Nam Phong và nói: “Nếu mà các ngươi đã biết được kế hoạch của bọn ta rồi, vậy thì... Đi chết đi!”