Tắm rửa xong, đoàn người Thiên Quân lại tiếp tục hành trình.Tất cả vẫn chỉ đang mặc những bộ đồ thể thao hoặc những gì đó tương tự, khi lên đến đỉnh núi mới là nơi họ thoải mái được mặc những bộ đồ thời trang.Kể cũng lạ, ngoài lúc gặp được mấy nhóm cắm trại lúc lưng chừng núi thì trên đường đi hoàn toàn không có người khác.Mặc dù núi Bạch Vân không phải một địa điểm được đầu tư để khai thác du lịch, thậm chí đến đường đi cho ô tô cũng không có thế nhưng dù sao đây cũng là một nơi có nhiều cảnh đẹp, không khí trong lành, vì thế nên cũng có không ít người muốn đến trải nghiệm.Mãi đến gần tối thì họ mới tới nơi, đây là một khu vực có địa hình rộng rãi và bằng phẳng, ngoài ra còn có một con suối nhỏ đủ để đáp ứng hầu hết nhu cầu của người tới cắm trại. Ngoài ra thì cảnh quang cũng thoáng đãng, phía xa là cả một bầu trời nhỏ không hề bị cái gì khuất tầm nhìn.Sau khi dựng được lều xong thì họ bắt đầu ăn tối.Bữa tối cũng khá đơn giản với một chút cơm, khoai cùng thịt bò, thịt trâu khô kèm theo đó là mấy loại rau và nấm họ hái được trên ngọn núi.Vào bữa ăn thì mấy người bắt đầu trò chuyện, đây là lúc tâm trạng mọi người vô cùng thoải mái.Lâm Gia Hân bắt đầu than vãn :"Đi du lịch kiểu này đúng là mệt nha."Mọi người đều nhìn Lâm Gia Hân với ánh mắt kỳ lạ, cô ấy phải là người không nên nói câu đó nhất chứ. Hay là cô ấy chơi đến mệt chăng?Vương Uyển Nhi cười khúc khích đáp lời :"Đúng là rất mệt nhưng cũng rất vui nha."Tần Tuyết Y cũng tiếp lời :"Uyển Nhi cậu thật sự rất giỏi nha, không ngờ cậu còn phân biệt được những loại nấm cơ đấy."Vương Uyển Nhi xua tay :"Cũng không tính là giỏi gì, chỉ là tớ từng được thấy chúng khá nhiều mà thôi."Rồi cô tự bổ sung :"Những loại nấm này đều là món ăn ưa thích của gia đình tớ đấy."Giữa mấy người bình thường và mấy người nhà giàu không có quá nhiều sở thích chung nên họ chuyển sang nói về học tập và cuộc sống."Vậy các cậu đã quyết định sẽ thi trường nào chưa?" Vương Uyển Nhi hỏi mấy người Tuyết Y, Tô Phượng.Tần Tuyết Y trả lời đầu tiên :"Đã quyết rồi, tớ vốn thích thiết kế thời trang nên sẽ thi vào đại học Thiên Thiên.""Thiên Thiên sao? Nếu về thiết kế thời trang thì đại học Đông Đô sẽ tốt hơn chứ?""Có lẽ như vậy nhưng trường đó lấy điểm khá cao, hơn nữa học phí cũng đắt gấp nhiều lần Thiên Thiên."Vương Uyển Nhi gật gù, nhìn sang Cẩm Vân hỏi :"Còn cậu?""Tớ thì đang phân vân giữa đại học âm nhạc Tiểu Lợi hay đại học Minh Phương." Cẩm Vân trả lời."Vậy cậu dự định học chuyên sâu về âm nhạc sao?" Lâm Gia Hân hỏi."Đúng vậy, đại học âm nhạc Tiểu Lợi thường xuyên tổ chức thi nên sẽ có nhiều cơ hội được trình diễn hơn, thầy cô cũng là những chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực giáo dục âm nhạc, còn Minh Phương thì có nhiều lợi thế hơn về trang thiết bị."Nghỉ một chút, cô nói tiếp :"Thế nên nếu có thể tự mua được trang thiết bị luyện tập thì tớ sẽ chọn Tiểu Lợi, còn không thì sẽ chọn Minh Phương, dù sao thì việc luyện tập thường xuyên cũng rất quan trọng."Nghe thấy vậy, Vương Thiên Quân chen vào :"Về tài chính thì em khỏi lo, anh sẽ hỗ trợ hết sức có thể, còn cả tiểu Tuyết nữa, nếu có thể thì cứ thi vào Đông Đô đi."Tuyết Y cười :"Em cũng không quá lo về tài chính đâu, chỉ là trường đó thật sự lấy điểm rất cao, em sợ thi không nổi thôi, và hai trường cũng không chênh quá nhiều."Cẩm Vân cũng nói :"Cảm ơn ông xã."Tiếp đó đến Tô Phượng, cô nói :"Tớ và Lục Liễu đều dự định thi vào đại học kinh tế Thuần Bác, sức học của bạn tớ cũng bình thường, cũng không có sở thích gì về mấy mảng nghệ thuật cả, có lẽ sau này sẽ trở thành mấy nhân viên văn phòng bình thường thôi."Lục Liễu gật đầu đồng ý, rồi quay sang hỏi mấy người Uyển Nhi :"Còn các cậu thì sao?"Vương Uyển Nhi đại diện cả mấy người trả lời :"Bọn tớ thì có lẽ sẽ đều vào đại học Uyển Nhi thôi.""Đó là trường học nhà cậu mở đúng không?""Ừ, nghe nói khi mẹ mới sinh tớ thì ba tớ đã cho xây dựng trường từ mẫu giáo đến đại học đều đặt tên là Uyển Nhi."Tiếp xúc một thời gian thì mấy người Tô Phượng đã biết được sự giàu có của gia đình