Trương Thị nghe thấy Cố Nhàn khó sinh, liền kinh hô: "Đại tẩu khó sinh ư? Hiện giờ đã không sao rồi chứ?"
Hoa ma ma nói: "Thai vị không đúng nên lúc hai mệnh."
Chuyện bị xuất huyết nhiều, bà sẽ không nói với người lâm gia.
Bà đỡ Lưu tuy chỉ là một bà đỡ, nhưng vì có kỹ thuật tốt mà tiếng tăm ở huyện Thừa Phong rất lớn.
Nhà Phú quý muốn sinh con thì lựa chọn đầu tiên nghĩ tới chính là bà.
Lâm lão thái thái nghe vậy lại là vẻ mặt bất thiện mà nói: "Nói như thế là thân thể lại bị tổn thương rồi?"
Hoa ma ma nắm chặt tay, nhịn lại rồi mới nói: "Vâng.
Nhưng mà đại phu nói cẩn thận điều dưỡng thì rất nhanh là có thể khỏi hẳn."
Thời điểm Cố Nhàn sinh Thanh Thư cũng bị tổn thuwong đến thân thể, đến nỗi điều trị nhiều năm như vậy mới có thể mang thai lại.
Bây giờ lại vì sinh con mà làm tổn thương thân thể, lần này, Lâm lão thái thái không nhịn được nữa: "Lần trước cũng nói rất nhanh sẽ tốt lên, chờ một chút chính là cả bốn năm.
Lần này chẳng lẽ còn phải đợi bốn năm nữa? Bốn năm sau nàng ta cũng gần ba mươi rồi, còn có thể sinh đẻ sao?"
Hoa ma ma thật muốn tung một quyền tới, đánh chết cái lão yêu bà này là được rồi.
Lâm lão thái gia liếc Lâm lão thái thái, cảnh cáo bà ta không nên nói tiếp: "Đã tổn thương đến thân thể, vậy cẩn thận dưỡng lại là tốt rồi."
Hoa ma ma đáp dạ, sau đó nói: "Lão thái thái nghe nói Nhị lão gia bị thương, cố ý mời đại phu khám và chữa bệnh cho Nhị lão gia.
Đại phu lão đã dẫn tới, bây giờ đang chờ trong sân."
Lâm lão thái gia nói: "Nhận Chí, dẫn đại phi đi khám cho nhị ca ngươi đã."
Hoa ma ma không muốn nhìn tiếp bản mặt cay nghiệt của lâm lão thái thái nữa, nói: "Ngày hôm trước có nhà đò giúp đưa cô thái thái về thị trấn, xin phép lão thái thái cho ta đi cảm tạ."
Cái gì là nói lời cảm tạ, rõ ràng là đánh ở trên mặt người Lâm gia bọn họ.
Nếu không phải vừa rồi Lâm lão thái gia đã cảnh cáo, Lâm lão thái thái nhất định sẽ nổi bão.
Trong lòng Lâm lão thái gia cũng không thoải mái, nhưng ông vẫn bình tĩnh được: "Nàng dâu Thừa Chí, ngươi dẫn Hoa ma ma đến nhà Đại Kim đi."
Trương thị nhẹ giọng đáp dạ.
Thấy Hoa ma ma lấy đi hơn nửa đồ mang đến, Truwong thị có chút sững sờ: "Này là?"
Hoa ma ma nói: "Đây là tạ lễ cho người nhà đưa đò."
Trương Thị ách một tiếng, không khỏi buột miệng hỏi: "Nhưng sao mà đưa nhiều thế?"
Hoa ma ma nhàn nhạt nói: "Nếu không phải nhà đò kịp thời đưa cô phu nhân nhà lão đến thị trấn, sợ là sẽ phải nguy hiểm đến tính mạng.
Vì vậy, lão thái thái nói muốn hậu tạ."
Mặt Trương thị đỏ lên, không nói nữa.
(Truyện đăng tại [email protected]ục Lam)
Ngày hôm trước Lâm Đại Kim đưa đoàn người Thanh Thư đến huyện thành, thuyền kia cũng không có dùng nữa.
Ông cũng không nỡ cứ vứt đi như vậy, thế nên đã để ở bến sông viết hai chữ bán thuyền.
Nếu có người không sợ không kiêng kị mấy thứ này, cũng có thể sẽ mua nó.
Bởi vì dự rằng thuyền mới cũng cần phải mấy ngày nữa mới lấy được, cho nên hai ngày nay Đại Kim đều làm việc trong nhà.
Thấy Hoa ma ma mang đồ tới, Lâm Đại Kim vội nói: "Không cần, các người đã đưa tiền..."
Vợ Đại Kim véo hắn một cái: "Người ta đã nói lời cảm tạ, nào có đẩy đưa người ta ở ngoài cửa.
Vị ma ma này, mời vào uống chén trà nhà chúng tôi."
Lâm Đại Kim đau đến nhe răng.
Nhìn thấy đồ đặt ở trên bàn, hai mắt vợ Đại Kim sáng lấp lánh.
Sau khi Hoa ma ma vào nhà, uống hớp nước lấy lệ: "Ngày hôm trước may là có vị đại huynh này đưa cô nãi nãi nhà ta về huyện thành, bằng không hậu quả khó mà tưởng được."
Vợ Đại Kim giật mình kêu lên: "Làm sao vậy? Chẳng lẽ nàng dâu Thừa Ngọc khó sinh?"
Hoa ma ma gật đầu nói: "Đúng là vậy! Thai vị cô nãi nãi nhà ta không đúng, uống mấy bát canh sâm vẫn không sinh ra được.
Sau đó đều dựa vào bà đỡ Lưu mới đưa được đứa bé ra,"
"Hiện giờ đã không sao rồi đi?"
Hoa ma ma nói: "Hôm mê mất một ngày một đêm mưới tỉnh lại, hiện thân thể rất suy yếu, cần phải cẩn thận điều dưỡng."
Vợ Đại Kim chợt cảm thấy lễ vật này có chút phỏng tay, vội vàng nói: "Vậy, vậy những thứ này vẫn là đem về cho nàng dâu Thừa Ngọc bồi bổ