Như vậy đã xác định quan hệ rồi sao? Trần Mộng Dao cảm thấy quá đột ngột cũng quá nhanh: “Quá nhanh rồi? Tôi cảm thấy được có thẻ tiếp tục nói chuyện…” Châu Khải trực tiếp bác bỏ đề nghị của cô: “Đều là người trưởng thành rồi, có thích hợp hay không xem mắt lần đầu là có thể xác định rồi. Tối nay cô có rảnh không? Chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm không?” Cuộc gặp mặt này, Trần Mộng Dao dường như mắt đi quyền chủ động: “Được rồi…” Đột nhiên, điện thoại di động cô vang lên, cô ngượng ngùng đứng dậy đi tới một bên nhận điện thoại: “Alo? “Có thư của cô, gửi ở phòng an ninh rồi, nhớ nhận By Thư sao? Phản ứng đầu tiên của cô chính là Từ Vinh Sinh lại gửi thư đến rồi sao, điều này đối với Ôn Ngôn mà nói cực kỳ quan trọng, đối với cô mà nói đương nhiên cũng quan trọng, cúp điện thoại, cô nói với Châu Khải rằng: “Tôi có việc gấp phải đi trước, về buổi tối, xin lỗi nha!” Nói xong không đợi Châu Khải kịp phản ứng, cô rời khỏi quán cà phê.
Nhận được thư, cô mừng rỡ, quả thật là Từ Vinh Sinh gửi tới, cô không muốn trực tiếp đón xe cho Ôn Ngôn qua đây, chiếc xe Mục Đình Sâm cho cô bị Giang Linh dùng rồi, hiện tại không bán được cũng không lấy lại được.
Đến nhà của Ôn Ngôn, cô chạy đến nỗi thở không được: “Thư, Từ Vinh Sinh gửi tới, mở ra đi!” Ôn Ngôn rót cho cô chén nước, chậm rãi mở bức thư ra, không phải là cô không sốt ruột, mà là sợ hy vọng sau đó lại thất vọng.
cũng chết rồi, cậu cũng không thể đào mộ ông ấy lên đi hỏi người chết.
Cậu muốn biết chân tướng đơn giản chính là vì muốn giúp bố mình giải oan, rửa sạch tội, còn có… Có thể ở trước mặt Mục Đình Sâm đường đường chính chính đứng thẳng người, những thứ này mình đều biết. Thế nhưng, sau này cậu không làm được điều đó, cậu cũng không được như vậy, cậu vẫn cần sống khỏe mạnh, còn Mục Đình Sâm nhìn cậu như thế nào, đều không quan trọng, vài chục năm, anh ta đối với cậu hận còn lại bao nhiêu? Nếu cậu cố gắng hét mình, anh ta có thể yêu cậu đến xương tủy. Tiểu Ngôn, đừng uể oải như vậy, cậu còn đang mang thai, tâm tình rất quan trọng.” Tâm tính Ôn Ngôn đã bị ảnh hưởng khá nhiều: “Mình không sao, mình rất khỏe, yên tâm đi. Làm phiền cậu đi một chuyến, nghỉ ngơi một chút đi! Mình đi rửa hoa quả cho cậu.” Trần Mộng Dao muốn vực lại bầu không khí: “Mình vừa rồi đi xem mắt, không nghĩ tới lần này mẹ mình đáng tin, người đàn ông kia tên Châu Khải, ngoại hình ổn, còn tự mình mở công ty thiết kế, đứng tên năm căn hộ, tiền gởi ngân hàng tám con số, mặc dù không phải là kiểu mà mình thích, nhưng nhìn cũng không ghét, lần đầu tiên gặp mặt liền muốn cùng