Nhà Giàu Sủng Hôn Ông Xã Phúc Hắc Bà Xã Ngốc Manh

Nhất Thời Não Tàn


trước sau



Giang Tiểu Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cô cũng có thể nói chuyện rõ ràng rồi.
Ôm lấy gương mặt, Giang Tiểu Vũ kể đơn giản chuyện ly kỳ trải qua nửa tháng kia.
Sau năm phút, Giang Tiểu Vũ cũng đã trần thuật xong:
- Cứ như thế, tớ liền kết hôn.
Bởi vì cô sợ Hà Tiêu Phong nổi điên nên cô đã bỏ bớt chuyện đi gặp cha mẹ Nhuận Lăng.
Hà Tiêu Phong ngẩng đầu nhìn Giang Tiểu Vũ:
- Cậu nói là, ngày mưa cậu la lối khóc lóc đều bị hắn thấy hết nên cậu có ấn tượng không tốt với hắn.

Vậy nên cậu mới lớn mật đem hết bài thi của người ta làm xong với điểm tuyệt đối?
Giang Tiểu Vũ vô tội gật gật đầu.
- Có phải cậu bị ngốc hay không vậy?
"Rước họa vào thân, tìm nổi bật làm gì chứ?"

- Không phải, tớ đều làm đúng hết.

Tớ thực thông minh mà.
Hà Tiêu Phong cự tuyệt tranh luận vấn đề không ý nghĩa như vậy:
- Giấy kết hôn là thật ư? Cậu nói Nhuận Lăng.

Đó không phải là chủ tịch tập đoàn Nhuận thị chứ?
Thật trùng hợp là vấn đề nói ở phía trước đều quay xung quanh vị này.
"Đọc truyện miễn phí trên dembuon.vn để ủng hộ mình dịch tiếp nhé các bạn!"
Lúc đó, cô thấy người con gái đứng chung với vị kia rất giống Giang Tiểu Vũ.

Xem ra đó không phải vấn đề giống hay không.
- Ừa, hình như là vậy.

Tớ nghe nhiều người kêu anh ấy là Nhuận đổng.
Giang Tiểu Vũ không biết rõ chức vị của Nhuận Lăng.
- Nghe nói người nhà họ Nhuận đều là nhân tinh.

Vì không thể ly hôn nên nhiều người không muốn kết hôn đâu.

Mà Nhuận Lăng cũng chỉ mới 28 thôi.

Hắn có bao nhiêu luẩn quẩn trong lòng mà trẻ như vậy đã kết hôn nhỉ?
Hà Tiêu Phong chuyển hướng, bắt đầu nói Nhuận Lăng nhất thời não tàn.
Giang Tiểu Vũ nghe thấy không đúng lắm: "Có ý gì vậy? Anh ấy 28, mình 23.

Nói ai nghĩ không thông vậy?"

- Loại chuyện này sao lại không rơi xuống đầu tớ nhỉ? Thật đáng tiếc mà.

Tớ cũng muốn tìm một thẻ ngân hàng dài hạn như vậy.
Giang Tiểu Vũ hoài nghi bản thân kết bạn nhầm với một người bạn thân giả:
- Vậy chúc cậu sớm ngày ước thành hiện thực.

Thẻ ngân hàng quẹt mãi không hết.
Hà Tiêu Phong thong thả vuốt tóc ngắn của mình, tán thành:
- Chắc chắn rồi.

Gần đây tớ đang phát triển một tình yêu mới.

Tớ tin là nó rất nhanh sẽ đi đến hôn nhân.
Giang Tiểu Vũ liên tục gật đầu.

Cô hy vọng bạn thân có thể

đến với hạnh phúc.
Bạn tốt đắm chìm trong tình yêu.

Ngày thường cô ấy là một nữ hán tử thong thả.

Hiện tại nhìn qua, cô cũng có vẻ dịu dàng ngọt ngào.

Gương mặt cô tinh xảo, mỹ lệ.
Giang Tiểu Vũ ôm cánh tay bạn tốt rồi đem đầu vùi vào lòng ngực cô:
- Tiêu Phong, hắn là dạng đàn ông gì mà có thể đem cậu thu phục vậy?
Hà Tiêu Phong đánh bàn tay Giang Tiểu Vũ một cái:
- Nói ai khó hầu hạ đó? Tớ rất dịu dàng nha.

Giang Tiểu Vũ mếu máo:
- Lúc cậu nói chuyện đừng động thủ thì sẽ tương đối có sức thuyết phục đó.
Hà Tiêu Phong lại nhẹ nhàng vuốt tay Giang Tiểu Vũ:
- Tớ động thủ cũng rất dịu dàng mà.

Cậu nhìn nè, tớ cũng có thể làm một thục nữ.
- Được rồi, tớ tin cậu.
Giang Tiểu Vũ vì không muốn bị đối đãi bạo lực nên đã chọn đầu hàng.
Có lẽ là ở trong tình yêu nên tính tình của Hà Tiêu Phong cũng tốt hơn rất nhiều.

Giang Tiểu Vũ có thể thoát khỏi cửa ải này một cách dễ như trở bàn tay.
Văn phòng Nhuận Lăng.
Bí thư Trường đứng thẳng tắp, biểu cảm trầm trọng:
- Báo cáo Nhuận đổng, cha mẹ ngài trong lúc du lịch từng gặp ba lần ngoài ý muốn.

Tuy không có bị thương nhưng bở vì quá nguy hiểm nên khiến cha mẹ ngài cùng phía sui gia nảy sinh không ít mâu thuẫn.
- Không phải tôi đã dặn dò rồi sao? Trong lúc du lịch phải chú ý an toàn của bốn người cha mẹ.

Đặc biệt là người bên kia.
Biểu cảm của Nhuận Lăng hơi lạnh.
Một chuyến du lịch nước Pháp sao lại thường xảy ra vấn đề như vậy? Phải chăng là bên trong có nhân tố mới quấy phá?.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện