Nếu muốn miêu tả về Túc Tả trong hai từ, chỉ có thể đọng trong hai từ ‘lười biếng’.
Người thấy được vẻ ngoài khác của Túc Tả chỉ có thể là em.
Một đối tác rất ăn ý vào những ngày đầu đi chung với nhau.
Trớ trêu thay, giờ cái hình tượng lười biếng không chỉ có mình em thấy được.
..
“Người đứng cạnh bà Phó là Phó Gia Huy và Phó Phương Nhi, con trai và con gái của phu nhân thứ.
Đáng lẽ cả hai đều theo họ cha nhưng sau bà Phó vì muốn con cháu mang họ mẹ, thành ra bên nhà trai khó cãi lại được..
Hai người bọn họ bằng tuổi chị gái chúng ta, sau sẽ có cơ hội gặp nhau trên trường thôi.
Hai đứa nhỏ đang ngồi ở đằng kia, là cháu út, Phó Lại Ân bảy tuổi và Phó Lại Vi sáu tuổi”
Túc Tả liên thì đưa mắt tìm kiếm người, rồi giới thiệu theo cách mà cậu hay làm vậy để ‘làm việc’ với em khi đang nhắm tới mục tiêu.
“Ba người đang tiến tới chỗ ta là con gái thứ (em của mẹ Huy và Nhi), hai bên là Phó Nhi Ca và Phó Kiều Thi.
Phó Nhi Ca bằng tuổi anh nên hãy để ý chút, sau còn cảnh giác.
Những gì tôi vừa nói chỉ mới có sáu đứa cháu nhà họ Phó.
Tạm thời chưa thấy Phó Đoan Lê đâu, tiệc hè quan trọng chắc chắn cô ta có mặt ở đây chỉ là chưa muốn xuất hiện thôi”
Vừa dứt câu con gái bà Phó đã đưa hai đứa cháu gái của mình tới để làm quen với cháu nhà họ Cẩm.
Phó Nhi Ca bằng tuổi anh họ Phong Đông, còn Phó Kiều Thi lại bằng tuổi Túc Tả.
Cuộc trò chuyện có vẻ sẽ vất vả lắm đây..
“Lâu quá chưa gặp lại Túc Tả nhỉ.
Xém nữa ta đã không nhận ra cậu nhóc đi theo sau ba mình đến tiệc hè chín năm trước nữa rồi”
Túc Tả cười thân thiện, đưa tay bắt tay con gái thứ nhà họ Phó, cẩn trọng từ tốn trả lời: “Túc Tả toàn theo cha, không có thời gian gặp dì Phó.
Lần này gặp không thấy thấy dì giống hồi đó nữa, chắc có lẽ là do dì Phó càng ngày càng xinh đẹp”
Con gái thứ nhà họ Phó cười phá lên, vỗ vỗ vào vai Túc Tả vài cái rồi xin phép rời đi: “Miệng càng ngày càng ngọt.
Ta chấm điểm tốt, sau không cần phải lo về phía gia đình thông gia, ta cho cậu đậu luôn ở vòng gửi xe! Mà có lẽ phải để hôm khác rồi, ta còn có khách đành để hai đứa cháu gái lại tiếp hai cậu vậy”- Đến đây con gái thứ nói nhỏ vào tai Túc Tả.
Nửa trêu nửa thật.
“Nhắm trúng đứa nào thì phải cẩn thận”
Không quá ngạc nhiên khi con gái thứ nhà họ Phó cũng là một dân chuyên trong giới xã hội đen này.
Nhà tuy ít con trai, lẫn đàn ông nhưng sức mạnh và tầm ảnh hưởng vẫn không thể coi thường được.
Tính khí rất ôn hòa, có thể dễ dàng nắm bắt được nhiều thể loại người ở đây.
Trái với người dì, lẫn người mẹ tài năng, hai đứa cháu gái ấy lại rất kì lạ..
Đầu tiên là Phó Nhi Ca.
Nhìn ngoài có vẻ là ‘gái ngoan’, cũng kha khá đúng! Nhưng chỉ đúng một phần, tiểu thư này rất hung dữ.
Đúng với cái từ ‘hung dữ’, vị tiểu thư khó chiều này chỉ ngoan ngoãn khi ở với người mẹ.
Một khi đã tiếp cận thì khó mà theo được ý tiểu thư được..
“- Túc Tả nhỉ? Nghe bảo anh trai Nghiêm Túc của anh dám đá chị cả Đoan Lê nhà chúng tôi?”
Không ai nói tiểu thư Nhi Ca nhỏ hơn Túc Tả một tuổi, chắc ai cũng tin tiểu thư lớn hơn Túc Tả vài tuổi thật, và giờ đang lên giọng với cậu.
“Chuyện của anh trai, tôi thực sự không để tâm.
Mà nếu chuyện đó có là thật thì em hỏi tôi để làm gì?”
Túc Tả cũng là một đứa con trai lớp chín (sắp lên lớp chín).
Đương nhiên phải khó chịu với một cô tiểu thư khó chiều, đã thế còn kiếm chuyện bằng cách lôi anh trai cậu vào, lên giọng với Túc Tả ở nơi này.
Không ai dạy cô, Túc Tả đây sẽ dạy.
“L..Là..!!”- Phó Nhi Ca đúng như dự đoán, cô đã bị vài lời nói của Túc Tả làm cho lung lay.
Ngay khi định ‘bật’ lại Túc Tả, cô chị ruột Phó Kiều Thi đã ra tay ngăn Phó Nhi Ca lại: “Túc Tả sắp tới cậu định đăng kí học ở trường cấp ba nào thế?”
Phó Kiều Thi lớn hơn Phó Nhi Ca một tuổi, tính khí lại rất biết điều chế.
Đúng hơn là không dễ bị khích động.
Đầu óc cũng nhạy không kém Túc Tả, điều này là thứ rất cơ bản của một ‘ma mới’ vào nghề.
Muốn biết ai thắng hay thua, trước tiên phải xem biểu hiện của kẻ thù ra sao.
Sau đó mới kết luận