Hai người trốn vào khóc khuất của máy quay, dây dưa một nụ hôn bí mật mà kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Nụ hôn kết thúc, đợi nhiệt độ trên mặt Thang Tam Viên tản đi, Cố Ngạn mới cùng cậu đi ra ngoài.
Trong phòng khách, mọi người đang ăn nho, ngồi trên ghế sô pha nói chuyện phiếm, sau khi Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên quay về, tất cả mọi người đều đã đông đủ, trợ lý đạo diễn đưa quy tắc trò chơi lần này đến.
Quý Mai mở thẻ nhiệm vụ ra, nhỏ giọng nói thầm: "Nhiệm vụ lần này là, trừ Cố Ngạn thì tất cả mọi người, cùng học tập làm một món ăn với Cố Ngạn, đồng thời mỗi người có được một phiếu để bỏ phiếu, có thể chọn người mình cảm thấy làm đồ ăn ngon nhất, về phần làm món gì, Cố Ngạn quyết định. Số phiếu sẽ quyết định thứ tự xếp hạng của mỗi người, người về nhất sẽ có quyền được chọn đồng đội đầu tiên trong vòng tiếp theo, Cố Ngạn sẽ có quyền sai khiến người xếp cuối một việc bất kì, xem như là để đáp lại việc cậu ấy dạy mọi người nấu ăn."
Quý Mai sau khi đọc xong, ngẩng đầu hỏi: "Cố Ngạn cũng được quyền bỏ phiếu sao?"
Trợ lí đạo diễn gật đầu: "Thầy Cố có cùng quyền lợi bỏ phiếu với mọi người, đây cũng là phòng tránh tất cả mọi người đều bầu cho chính mình, cuối cùng tạo thành tình huống xếp hạng giống nhau."
Thái Khả Khả nghe xong liền không đồng ý: "Vậy chẳng phải là nếu chúng ta đều tự bầu cho mình thì vị trí thứ nhất cuối cùng sẽ do cậu ta quyết định sao?"
Trợ lý đạo diễn: "Đúng vậy."
Thái Khả Khả trợn tròn con mắt, giọng đầy miễn cưỡng: "Dựa vào cái gì?"
Cố Ngạn hờ hững nhìn cậu ta, nói chậm rãi: "Bằng việc tôi biết làm cơm."
"Biết làm cơm thì ghê gớm lắm sao?" Thái Khả Khả không chút nghĩ ngợi liền phản bác.
Tất cả mọi người đều trầm mặc nhìn cậu ta.
...Đương nhiên, trong số bọn họ, người biết làm cơm xác thực ghê gớm.
Thái Khả Khả đau lòng nhức óc ngậm miệng, lúc này trong đầu của cậu ta hiện lên ba cái hối hận nhất cuộc đời này: thứ nhất, lựa chọn xào CP với Thang Tam Viên, ai mà biết được cậu ta ở bên này còn đang xào CP, bên kia Thang Tam Viên đã có đối tượng mới, CP cậu ta xào liền bị cướp, còn gì so với cậu ta thảm hại hơn sao? Hết lần này đến lần khác đối thủ còn là một tên biết giả nai hơn cả cậu ta, cậu ta thực sự buồn bực đến cực điểm.
Thứ hai: Không học nấu ăn sớm, nếu như cậu ta biết việc biết làm cơm có nhiều chỗ tốt như vậy, nhất định cậu ta sẽ sớm học nấu ăn, sau đó ở đây trổ tài nghệ nấu nướng, để tài nghệ nấu nướng của Cố Ngạn căn bản là không có nơi dụng võ, tốt nhất có thể để Cố Ngạn đi cầu xin cậu ta.
Thứ ba: chính là tới tham gia cái chương trình này! Cái tên đạo diễn không có lương tâm, sắp xếp toàn mấy cái trò chơi gì đâu!
Đạo diễn ở bên ngoài ngồi trước máy theo dõi hắt xì hơi một cái thật mạnh, sau đó tuyên bố trò chơi chính thức bắt đầu.
Cố Ngạn dẫn đầu đi tới nhà bếp, cả đám đi theo sau anh.
Đầu tiên Cố Ngạn nhìn nguyên liệu nấu ăn mà tổ chương trình đã chuẩn bị kĩ càng, sau đó quay đầu lại hỏi Thang Tam Viên: "Anh Tiểu Tam, anh muốn ăn cái gì?"
...
Thang Tam Viên nghĩ rồi đáp: "Sườn xào chua ngọt."
Cố Ngạn mỉm cười gật đầu: "Được, vậy liền làm sườn xào chua ngọt."
Đám người: ...Có thể giả bộ hỏi ý kiến của chúng tôi một chút được không?
Cố Ngạn chuẩn bị nguyên liệu, giải thích tên gọi và cách sử dụng cho mọi người, sau đó động tác lưu loát dựa theo trình tự mà đổ nguyên liệu vào trong nồi, bắt đầu xào nấu, một bên xào một bên giảng giải một lần cho mọi người, anh giảng giải rất mạch lạc lại còn dễ hiểu, mọi người có thể hiểu một cách nhanh chóng.
Cố Ngạn nói xong liền quay lại hỏi: "Anh Tiểu Tam, anh có hiểu không?"
Đám người đồng thời trầm mặc một lát. . . Nhìn chúng tôi chút đi có được không?
Bọn họ đều không hẹn mà cùng phỉ nhổ trong lòng, minh tinh khác khi yêu thì cố gắng hết sức che giấu, thậm chí chương trình còn dùng khách mời khác làm chiêu bài để chuyển trọng tâm và không cho người hâm mộ phát hiện ra mối quan hệ của họ, thế nhưng Cố Ngạn và Thang Tam Viên đây là đang sợ mọi người không nhìn ra hay sao?
Tuy nhiên bọn họ ngẫm lại cũng có thể hiểu được, Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên ở trong giới giải trí đều dựa vào thực lực, có năng lực có tư bản, căn bản cũng không cần lo lắng tình yêu sẽ ảnh hưởng tới nhân khí, không giống như bọn họ.
Thang Tam Viên gật đầu biểu thị nghe hiểu, tuy nhiên mặc dù cậu đã thuộc lòng các bước nấu ăn, nhưng cậu chưa từng nấu ăn bao giờ, thực sự làm có lẽ không dễ dàng chút nào.
Cố Ngạn làm một đĩa sườn xào chua ngọt xong, lúc đổ thức ăn ra đĩa lại giảng giải lại một lần hết các bước, sau đó vẫy Thang Tam Viên: "Anh Tiểu Tam, tới nếm thử đi."
Đám người vừa định đi qua nếm thử: "..." Không còn lời nào để nói, chúng tôi là người trong suốt.
Thang Tam Viên đi qua, Cố Ngạn tự tay đút một miếng cho anh nếm thử, tài nấu nướng của Cố Ngạn vẫn khiến người ta kinh ngạc như cũ, cậu ăn miếng sườn vào bụng, khẽ cười: "Ăn ngon thật."
Thái Khả Khả cảm thấy không thể để cho đôi cẩu nam nam thể hiện tình cảm một cách trắng trợn như vậy, bọn họ đã chặn đường CP của cậu ta, cậu ta liền đi trên con đường khổ tình.
Cậu ta cúi đầu chuẩn bị một chút, thay đổi thành biểu cảm tủi thân đáng thương, lại như bị tổn thương, giọng điệu yếu ớt: "Anh Tam Viên, hai người đang yêu nhau sao?"
Vẻ mặt của mọi người nháy mắt đều trở nên vi diệu, bọn họ không nghĩ tới Thái Khả Khả sẽ ở trong lúc phát trực tiếp hỏi thẳng như vậy, cũng không biết cậu ta mang tâm tư gì.
Có điều bọn họ cũng không chờ mong Thang Tam Viên sẽ trả lời, dù sao việc công bố chuyện tình cảm thường là do phòng làm việc hoặc tự bản thân họ công bố, ít ai lại trong một chương trình tạp kỹ như này mà công bố một cách nhẹ nhàng như vậy.
Cố Ngạn không vui nhìn Thái Khả Khả một chút, ánh mắt chìm xuống.
Động tác ăn của Thang Tam Viên dừng lại, sau đó mặt không đổi sắc lắc đầu, thành thật trả lời: " Vẫn chưa."
Vẫn chưa...Nghĩa là có khả năng?
Khi mọi người đang suy đoán rối rít, Cố Ngạn đột nhiên mở miệng: "Chúng tôi còn mười hai ngày nữa mới ở bên nhau."
Thang Tam Viên ngơ ngác một chút, sau đó gương mặt chậm rãi biến đỏ, thực ra cậu cũng âm thầm tính ngày ở trong lòng, mười tám ngày trước bọn họ quen nhau, tháng này có tổng cộng ba mươi ngày, nói cách khác, khoảng cách một tháng còn mười hai ngày, hóa ra Cố Ngạn cũng lén tính giống như cậu.
Nghe lời Cố Ngạn nói, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nghĩ...Hai người cũng thật đặc biệt, yêu đương còn có thể đếm ngược.
Fan hâm mộ xem phát sóng trực tiếp, không nhịn được kinh ngạc liên tục hú hét:
[A a a a a a vậy mà thật sự bên nhau kìa!]
[Trời ạ, tui đang chứng kiến một cặp đôi được sinh ra sao!!! Vậy mà thật sự nói chuyện yêu đương ở trong chương trình.]
[Làm sao có thể, mấy người tỉnh táo lại chút, minh tinh yêu đương làm sao có thể nói ra một cách trắng trợn như vậy? Đây đều là vì hiệu quả chương trình, mấy người nghiêm túc là mấy người thua.]
[Mấy người tốt nhất đừng vui vẻ quá sớm, tôi đồng ý với ý kiến lầu trên, cái này nhất định là vì tỉ lệ người xem chương trình, cố ý xào chủ đề, mấy người thấy có ai yêu đương mà còn đếm ngược ngày hay không?]
[Tui mặc kệ là giả hay thật, có đường là tui ăn!]
[Mặc kệ mặc kệ, chính là rất ngọt, sự thân mật này của bọn họ hoàn toàn không thể diễn ra được, mặc kệ các người tin hay không, tui tin tưởng dù sao nhất định không phải là giả]
[Ngạn Ngạn nói đùa mà thôi, mấy người nghĩ nhiều rồi.]
...
Trên mạng có người tin tưởng, cũng có người không tin, nhóm khách mời ở đây tin tưởng lời Cố Ngạn nói đều là thật, nhất thời không nói nên lời, chỉ có Thái Khả Khả cố gắng chớp chớp mắt, muốn hun đỏ con mắt, tốt nhất là làm bộ chảy ra mấy giọt nước mắt, tiện tiếp tục thể hiện nỗi đau của mình.
Cố Ngạn nhìn động tác của cậu ta, tiến đến bên tai Thang Tam Viên dùng thanh âm mà tất cả mọi người có thể nghe được nói: "Anh Tiểu Tam, anh giúp em nhìn coi, mắt của em có phải bị đỏ lên rồi không? Do lúc nãy trong lúc nấu nướng bị đó, món này thật là cay mắt quá đi"
Mọi người bị âm thanh đột nhiên sắc lẹm của Cố Ngạn dọa run người, không nhịn được rùng mình một cái.
Thái Khả Khả: "..." Mời cậu nói rõ ràng là "món ăn" nào.
(*) Chú thích: "món ăn" và họ "Thái" trong Thái Khả Khả đồng âm với nhau. Ý Cố Ngạn bảo Thái Khả Khả chướng mắt :D
Cố Ngạn quay đầu nhìn về phía cậu ta, cậu ta bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt.
Cố Ngạn nhìn chằm chằm con mắt của cậu ta, giọng điệu quan tâm mở miệng: "A Thái, mắt của cậu sao cũng bị đỏ lên vậy, là bởi cậu cũng cảm thấy đồ ăn rất cay mắt sao?"
Thái Khả Khả: "...". Cậu ta rõ ràng là đang thương tâm thống khổ muốn rơi lệ.
Cậu ta trầm mặc một hồi, chỉ có thể cố nén lại mấy giọt nước mắt cố rặn ra, dù sao hiện tại coi như cậu ta có lau nước mắt thì fan hâm mộ cũng sẽ cho là cậu ta là bị "cay".
Cố Ngạn tiếp tục hỏi: "A Thái, tại sao cậu lại không nói nữa?"
Thái Khả Khả cắn răng, âm thanh phát ra như rít qua từng kẽ răng: "Cảm ơn đã quan tâm, tôi không sao." Đừng gọi tôi là A Thái, cảm ơn! Cậu mới cay mắt, không đúng, cậu mới là đồ ăn!
Cố Ngạn khẽ gật đầu, giả vờ như yên tâm vỗ ngực: "Vậy là tốt rồi."
Thang Tam Viên dịu dàng khen anh: "Em thật lương thiện."
Thật cmn lương thiện, Thái Khả Khả tức không muốn nói chuyện, chỉ muốn làm đồ ăn.
Cố Ngạn đã dạy mọi người quy trình làm món sườn xào chua ngọt, giờ đến lượt mọi người