101.
Đối diện rối loạn thành một đống.
Lúc này bóng đêm dần sâu, giữa không gian lờ mờ, chỉ thấy đám người giả trang Ma Giáo đang đánh nhau với vài tên hắc y nhân bịt mặt, hai bên nhất thời không phân cao thấp.
Tư Mộc ở một bên cảm thán: "Đêm nay thật là náo nhiệt."
Nhạc Diểu: "..."
Tư Mộc lại nói: "Ngồi xuống xem kịch đi."
Nhạc Diểu: "..."
Hai nhóm người đánh đến vui vẻ, hoàn toàn xem nhẹ bọn họ.
Các đệ tử Thiên Sơn hai mặt nhìn nhau, xem được nửa vở kịch, cuối cùng có người mở miệng hỏi: "Nhạc sư huynh, chúng ta có cần lên hỗ trợ không."
Nhạc Diểu nhìn hai bên đánh nhau, cảm thấy mờ mịt.
Này phải giúp ai.
Nhạc Diểu: "... Nhìn kỹ trước rồi nói tiếp."
Hắn thấy trong đám hắc y nhân có một người võ công phá lệ xuất chúng, thân hình cao lớn, vô cùng bắt mắt, lúc này đang từng bước ép sát giáo chủ giả, so sánh mà nói, vị giáo chủ giả kia kém cỏi hơn không ít, chỉ được cái đông người, cho nên dần dần chiếm thế thượng phong, tình cảnh hắc y nhân càng lộ ra hung hiểm, bị giáo chủ giả chém một kiếm, không khỏi kêu rên thành tiếng.
Vẻ mặt Tư Mộc đột nhiên thay đổi, lôi kéo Nhạc Diểu kề sát vào bên tai hắn, ngữ điệu dồn dập: "Người nọ là Hữu hộ pháp !"
Nhạc Diểu: "..."
Nhạc Diểu nói: "Đám hắc y nhân đánh nhau với ác nhân Ma Giáo, chắc là nghĩa sĩ giang hồ, ta xuất thân danh môn chính phái, gặp chuyện bất bình, tất nhiên rút dao tương trợ !" Nói xong, tự mình rút kiếm đâm về phía giáo chủ giả kia.
Các đệ tử Thiên Sơn ngẩn ra một lát, nghĩ, sư huynh cũng xông lên rồi, cũng không thể ở ngồi ở phía sau nữa, cũng cùng rút kiếm xông lên.
Tư Mộc bị phong bế huyệt đạo, trên tay lại có còng sắt, chỉ có thể ở một bên nhìn, ba nhóm người hỗn chiến thành một đoàn, lại không một ai ở lại chiếu cố hắn, hắn cảm thấy nguy hiểm, liền lén lút muốn trốn ra phía sau đại thụ, đột nhiên có một tên tráng hán giả trang Ma Giáo nhìn thấy hắn đơn độc một mình, giơ đại đao trong tay lên, liền chém về phía hắn.
Nhạc Diểu cách hắn rất xa, thoáng nhìn thấy tình trạng bên này, ba hồn bảy vía cả kinh, mà hắc y nhân gần đó rõ ràng cũng bị dọa không nhẹ, giống như ong vỡ tổ giơ vũ khí lên đánh tới tráng hán kia.
Người nọ bất ngờ trông thấy vô số đao quang kiếm ảnh bay về phía mình, sợ tới mức nhanh chân bỏ chạy.
Nhạc Diểu: "..."
Nhạc Diểu kéo Tư Mộc đến bên cạnh mình.
Bên cạnh Tư Mộc có một tên hắc y nhân, thấy hắn lại đây, nhìn hắn hơi gật đầu, thấp giọng nói: "Nhạc minh chủ."
Nghe giọng hình như là Tả hộ pháp.
Nhạc Diểu hỏi: "Không phải các ngươi đang âm thầm đi theo sao, tới đây làm gì?"
Tả hộ pháp chỉ chỉ giáo chủ giả kia, nói: "Hắn hình như là người Thiên Sơn các ngươi."
Nhạc Diểu ngẩn ra: "Ngươi nói cái gì?!"
...
Lại nhìn về phía bên kia, người giả trang Ma Giáo rơi xuống hạ phong, cũng không biết ai gào to một tiếng 'rút', mọi người liền tản ra bốn phía.
Các đệ tử Thiên Sơn lập tức đuổi theo, Nhạc Diểu trong lòng sốt ruột, đang muốn đuổi theo giáo chủ giả kia, Tư Mộc kéo tay áo hắn hỏi: "Còn ta phải làm sao đây !"
Nhạc Diểu kéo tay Tư Mộc bỏ chạy: "Đuổi theo luôn !"
Tả hộ pháp: "..."
102.
Địa thế rừng núi hơi phức tạp, lại vào ban đêm, ánh trăng mờ ảo, ba người đuổi theo giáo chủ giả kia, bất tri bất giác thì lạc đường.
Nhạc Diểu phóng người nhảy lên cổ thụ ven đường, nhìn nhìn bốn phía, không thấy nửa bóng người.
Tư Mộc thở dài: "E là lạc rồi."
Ba người ngồi xuống nghỉ ngơi, Tư Mộc hỏi Tả hộ pháp: "Các ngươi không phải đang đi theo ở phía sau hả, sao lại chạy ra."
Tả hộ pháp nói: "Giáo chủ, ta với Hữu hộ pháp đi theo ở phía sau, thấy đám người giả trang Thánh giáo ta, bọn họ đông người, ta lo lắng sẽ gây bất lợi cho giáo chủ, bất đắc dĩ mới xông ra."
Tư Mộc hỏi: "Ngươi vừa mới nói, bọn họ là người phái Thiên Sơn?"
Tả hộ pháp trả lời: "Ta thấy vài người trong đó từ trên Thiên Sơn xuống."
Tư Mộc càng khó hiểu hơn: "Nếu là người trong Thiên Sơn, khi biết được ta bị giam ở đây, chẳng lẽ không sợ ta vạch trần bọn họ sao?"
Nhạc Diểu cũng khó hiểu.
Tả hộ pháp sâu xa đưa mắt nhìn Tư Mộc, hỏi lại: "Giáo chủ, từ bảy năm trước sau khi ngài kế thừa vị trí giáo chủ, có lần nào ngài đã từng lộ diện trước mặt tất cả giáo chúng chưa?"
Tư Mộc: "... Hình như chưa."
Tả hộ pháp: "Bảy năm trước ngài vẫn là buộc tóc cao, bộ dạng cũng không khác bây giờ lắm, nhưng phần lớn giáo đồ đã sớm quên dung mạo ngài."
Tư Mộc: "..."
Tả hộ pháp hỏi: "Ngài có nhớ rõ tên và bộ dạng của mười vị trưởng lão cùng ba mươi sáu vị thành chủ không?"
Tư Mộc: "... Không nhớ rõ."
Tả hộ pháp thở dài: "Chính phái đồn đãi giáo