41.
Nhạc Diểu đã là 'Người mình', Tả hộ pháp nói: "Nữ đệ tử các ngươi đi lạc, ở chỗ chúng ta."
Sư muội của Nhạc Diểu vẫn là tiểu cô nương, sợ tới mức run rẫy, cơ hồ là một đầu chui vào trong lòng sư huynh, Nhạc Diểu hoảng sợ, Tả hộ pháp bên kia nói: "Nàng hẳn là trông thấy người bắt nàng, chỉ tiếc ta hỏi nàng thế nào nàng cũng không trả lời."
Nhạc Diểu biết sư muội là kiêng kị đám người Tả hộ pháp là người trong Ma Giáo, nên mới không chịu mở miệng.
Hắn kéo sư muội qua một bên, cẩn thận dò hỏi, sư muội do dự hồi lâu, mới nói rõ ngọn nguồn cho hắn.
Khi nàng cùng đồng môn xuống núi du ngoạn trở về, ban đêm sơn đạo tối mờ, nàng lạc đường, nhưng nửa đường gặp được vài vị sư huynh trong môn, vốn định nhờ các sư huynh mang nàng trở về, không nghĩ tới bọn họ lại muốn xuống tay bắt nàng đi.
Vừa vặn lúc này Tả hộ pháp đi ngang qua, cứu nàng.
Vài vị sư huynh kia nhanh chân chạy mất bóng dáng.
Nhạc Diểu nhìn sư muội hỏi tên mấy người kia, thầm nghĩ, xem ra trong Thiên Sơn thật sự đúng là quỷ .
Tiểu sư muội nhìn trái nhìn phải xem xét, dè dặt cẩn thận mở miệng hỏi: "Sư huynh, ngươi là bị Ma Giáo chộp tới sao?"
Nhạc Diểu lúng túng: "Ta không phải..."
Tiểu sư muội đáng thương hề hề nói: "Bọn họ sẽ thả chúng ta đi sao?"
Nhạc Diểu nói: "Yên tâm đi."
Tiểu sư muội nói: "Ta nghe nói người trong Ma Giáo tính tình đều rất tàn bạo !"
Nhạc Diểu: "Đó là giả ."
Tiểu sư muội lại nói: "Ta nghe nói trưởng lão Ma Giáo đều thích ăn thịt người."
Nhạc Diểu: "Cũng là giả ."
Tiểu sư muội: "Ta nghe nói giáo chủ Ma Giáo tài hoa phong nhã !"
Nhạc Diểu: "Là không sai."
Tiểu sư muội hạ giọng: "Ta nghe nói giáo chủ Ma Giáo trời sinh tính dâm loạn, nam sủng thành đàn !"
Nhạc Diểu: "A?!"
Tư Mộc: "... Ngươi nghe ai nói!!"
42.
Tiểu sư muội bị Tư Mộc dọa hoảng sợ, vẻ mặt vô tội: "Ta... Ta... trong tiểu thoại bản dưới núi..."
Tư Mộc sắc mặt âm trầm: "Là thoại bản nhà ai !"
Tiểu sư muội sợ tới mức không rõ, co rụt ở