Cô ấy như thể một thiên thần nhỏ, tìm hạt giống rất ngon cho nó.
Sự tồn tại giống như Nguyên Cửu, ngay từ khi nở trong trứng ra, đã bị người ta định đoạt, đến khi lớn lên trưởng thành rồi, sẽ định ra khế ước với chủng tộc nào đó, trở thành bạn đồng hành kề vai chiến đấu, trở thành đôi cánh của bọn họ.
Nhưng với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, sự tồn tại của loài động vật có lông như nó chẳng còn quan trọng đến thế nữa.
Bọn họ có phi thuyền, có người máy.
Bạn đồng hành cái gì, toàn là lừa gạt.
“Tớ cũng cảm thấy cô ấy rất tốt.
” Hồ ly nhỏ cảm xúc tinh tế nói, “Cô ấy có phần giống mẹ tớ.
”Nguyên Cửu nói: “Tớ nhớ mẹ cậu không trông như vậy.
”Mẹ của hồ ly nhỏ là một đại mỹ nhân vô cùng xinh đẹp, không hề giống Hứa Thu chút nào.
“Là cảm giác đó, cảm giác.
”Ly biệt cha mẹ lâu quá, Lị Lị đã sắp quên mất mẹ mình trông như thế nào rồi.
Nhưng trong trí nhớ Lị Lị, mẹ cô bé rất dịu dàng.
“Bạch Táp, cậu thấy thế nào?”Tình cảm yêu thích một ai đó rất khó giấu được, tuy rằng nhân viên chăm sóc trẻ em mới tới cố gắng để công bằng công chính, nhưng sinh vật như nhân loại, trời sinh tâm thiên vị.
Bạch Táp nhìn trông đáng yêu, Nguyên Cửu, còn có hồ ly nhỏ Lị Lị, rõ ràng được hoan nghênh hơn.
Mộc Chức thị lực siêu tốt nhìn thấy rõ ràng đấy, đôi khi nhân viên chăm sóc trẻ em đó, lén lút nhét phần thức ăn của cô ấy cho Bạch Táp!“Quan sát tình hình trước đã.
”Bạch Táp nói: “Để cô ấy nếm chút mùi vị.
”Họ nhà mèo vẫn luôn rất giảo hoạt: “Như vậy, cô ấy mới đứng hẳn về phía chúng ta.
”Theo bản năng nó cảm nhận được, Hứa Thu khác với những nhân viên chăm sóc trẻ em trước đây.
Nhưng thời gian chúng nó ở chung với cô chưa lâu, tri nhân tri diện bất tri tâm, cô vẫn còn đang ở trong thời kì quan sát