Cao Thiến nhìn về phía Ninh Mông"Việc này cậu quyết định đi, chúng ta dọn máy làm sạch đi hay để lại đây, hoặc là đưa qua cho bà Tần.
"Đó cũng không phải quyết định dễ dàng, vừa rồi có thể thuận lợi đưa nước cho bà Tần đã không dễ dàng rồi, giờ lại đưa máy qua, ba người đều phải bất chấp nguy hiểm.
Cô nhìn về phía một bức ảnh chụp chung treo trên vách tường, nói: "Bức ảnh này là ảnh chụp công việc của hai người bọn họ, hai người nhìn đi, bà Tần và chồng bà ấy trước đó đều là bác sĩ, cho nên lúc chồng bà ấy trữ hàng vật tư, mới chuẩn bị nhiều vật dụng chữa bệnh như vậy.
"Hai người nhìn lên trên tường, chỉ thấy trên vách tường âm u, quả thật có treo một, hai người trong khung hình, trai tài gái sắc, rất xứng đôi, hai người đều mặc áo blouse trắng của bác sĩ.
Hai người trong tấm nhìn qua chỉ khổng hơn bốn mươi hơn, cô gái kia kia chính bà Tần trẻ hơn.
"Bác sĩ thì sao?" Cao Thiến không hiểu bèn hỏi.
Ninh Mông nói: "Mẹ Lục Trác cần thuốc giảm đau, nói không chừng bà Tần sẽ biết một số con đường thuốc.
Chúng ta chuyển qua cho bà ấy nhiều vật tư như vậy, còn đưa máy móc qua cho bà ấy cũng là chuyện nên làm, còn có thể thuận tiện hỏi một chút chuyện về thuốc.
"Cao Thiến nghĩ thầm, muốn hỏi điều gì có thể gọi điện thoại hỏi, Ninh Mông nói như vậy vẫn do lòng đồng tình lại tràn lan, muốn đi giúp người.
Nhưng lần này, cô ấy cũng cảm thấy nên giúp.
Vật tư dưới hầm ngầm này đều là vật tư chữa bệnh khó tìm trên thị trường, cho dù tạm thời không dùng được, cầm đi đổi đồ ăn cũng có thể đổi được không ít.
"Được, vậy chúng ta quay lại, Lục Trác, cậu không có ý kiến chứ?"Lục Trác cũng nói: "Em không có ý kiến.
"Thế