Chẳng lẽ, thật sự cô không phải là gả cho ông Nhạc, mà là…Nhạc Cận Ninh!!!
Nhạc Cận Ninh nhìn thấy vẻ mặt của Niệm Ninh, đột nhiên có loại cảm giác vui vẻ khi làm chồng.
Người phụ nữ ngu ngốc này, cuối cùng bây giờ cũng biết người kết hôn với cô là ai à?
Lần này không có tác động bên ngoài quấy nhiều, rốt cục Nhạc Cận Ninh cũng có cơ hội nói ra sự thật: “Sự việc đúng là như em nghe thấy, người kết hôn với em là tôi.
Tôi mới là chồng của em, sau này không được phép nhắc đến những người đàn ông khác.”
Quả nhiên, cô không để ý đến nên hiểu lầm.
Người kết hôn với cô là Nhạc Cận Ninh! Niệm Ninh nghĩ đến khoảng thời gian này, mình giống như kẻ ngốc, bị Nhạc Cận Ninh đùa nghịch xoay quanh, lập tức trở nên vô cùng phẫn nộ, cô nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Cho nên từ trước đến giờ là anh lừa tôi?”
Nhạc Cận Ninh liếc Niệm Ninh một cái, tràn đầy vẻ kinh thường: “Lâu nay tôi ám chỉ với em đã bao nhiêu lần?
Thậm chí đã nói sự thật với em rất rõ ràng, em không tin?”
Nói xong, anh dừng lại một lát, giọng điệu càng khinh thường hơn: “Nói em ngốc là đánh giá em cao rồi, tôi chưa thấy ai có trí thông minh thấp hơn em.
Niệm Ninh: “…”
Sắc mặt Niệm Ninh trong nháy.
mắt cứng đờ, cảm giác uất ức muốn bốc hỏa mà không có chỗ trút, khiến cô suýt chút nữa thì nổ tung ngay tại chỗ.
Sau khi tỉnh táo lại, cô nhớ lại những chuyện xảy ra từ khi cô bước chân vào nhà họ Nhạc.
Những lời chú Vương nói với cô và chuyện ông cố ý sắp xếp cho mình ở cùng phòng Nhạc Cận Ninh kia.
Lúc ấy, cô dựa vào ý thức chủ quan ban đầu của mình, nhận định người kết hôn với mình là ông Nhạc, cho nên không hiểu ý của chú Vương.
Bây giờ suy nghĩ một chút, cô thật sự là ngốc đến mức không có thuốc nào chữa được, khó trách nhiều lần sắc mặt Cận Ninh lại khó coi như vậy.
Dù sao sẽ chẳng có ai hài lòng với chuyện vợ mình nhầm coi mình là con trai cả.
Mặc dù như thế, Niệm Ninh vấn