“Nhạc…” Tổng giám đốc Lý vừa muốn mở miệng cầu xin cho con gái.
Tuy nhiên, ánh mắt của Nhạc Cận Ninh bắn thẳng về phía ông ta, đôi mắt sắc lạnh như thanh kiến xuyên qua không khí, chỉ cần hơi bất cẩn, sẽ bị thanh kiếm này cắt ngang cổ họng.
Thấy vậy, Tổng giám đốc Lý chỉ có thể im lặng, không dám nhúc nhích.
Mà Lý Tây Tây thấy Nhạc Cận Ninh vậy mà làm thật, lập tức hoảng loạn, “Các người buông tôi ral”
Hai vệ sĩ rất đơn giản đã tóm lấy Lý Tây Tây lôi ra bể bơi ngoài trời, cố định vai cô ta lại, rồi hung hăng mạnh mẽ ấn đầu cô ta xuống, cả đầu cô ta đều chìm †rong nước.
Qua một lúc lại lôi đầu cô ta ra khỏi mặt nước, rồi trong thời gian một giây kế tiếp, lại một lần nữa nhấn đầu cô ta xuống nước, cứ như vậy lặp đi lặp lại nhiều lần.
Tổng giám đốc Lý nhìn thấy con gái bảo bối bị người ta giày vò thành ra như vậy, trong lòng vô cùng đau khổ, nhưng suy nghĩ đến người ra lệnh là Nhạc Cận Ninh, ông ta cũng không dám mở miệng cầu xin, sợ rằng lại làm Nhạc Cận Ninh không hài lòng chỗ nào nữa.
“Được rồi…” Niệm Ninh lập tức mở miệng nói với Nhạc Cận Ninh, “Em thấy cũng đủ rồi, nếu như còn tiếp tục như vậy, em thấy cô ta thật sự sẽ bị dìm chết đó.
”
Bọn họ chỉ là muốn dạy cho Lý Tây Tây một bài học mà thôi, cũng không thể thật sự dìm chết cô ta được!
“Dừng lại đi…” Nhạc Cận Ninh nghe Niệm Ninh nói vậy, khẽ vãy tay, ra hiệu cho bọn họ dừng lại.
Lý Tây Tây cả người đều thảm hại nằm bò trên mặt đất, trong miệng không ngừng nôn sặc ra nước, đầu óc đều rối loạn, ngơ ngẩn.
“Tổng giám đốc Nhạc, cô Niệm, hai người thấy đứa con gái không hiểu chuyện của tôi cũng xin lỗi rồi, nên trừng phạt cũng đã trừng phạt rồi, con bé có phải là… Tổng giám đốc Lý đau lòng vô cùng, nhanh chóng mở miệng nói.
Ý của ông ta là muốn nói, Nhạc Cận Ninh đã trừng phạt