Niệm Ninh bất giác giật mình, mặt cô đỏ bừng.
Cô nói ngay lập tức: “Tôi không nhìn bất cứ thứ gì, chỉ xem một lúc …Vâng, tôi chỉ quan sát một lúc.”
Nhạc Cận Ninh không tin lời của Niệm Ninh.
Anh khẽ cúi xuống gần cô với một nụ cười tỉnh nghịch: “Chỉ một lúc thôi, tại sao mặt cô lại đỏ thế? Huh?”
Niệm Ninh nhìn vào khuôn mặt đẹp trai đến độc ác của Nhạc Cận Ninh, đột nhiên bị hớp hồn.
Người đàn ông này thực sự quá đẹp trai, giống như một con yêu tỉnh đội lớp thiên thần vậy Nhạc Cận Ninh thấy khuôn mặt của Niệm Ninh ngày càng đỏ và trông cô ấy thật xinh đẹp và quyến rũ thì đột nhiên một cảm xúc kỳ lạ dâng lên trong lòng anh ta.
Anh cố tình hỏi: “Cô có thích tôi không?” : Khi Niệm Ninh nghe thấy điều này, cô đột nhiên ngẩng đầu lên và nói 1O: “Làm sao có thể như vậy? Anh bị hâm à… anh nói chuyện thật vô lí.”
Cô gái bốc đồng trong quán bar trước đó, cắm sừng cho ông Nhạc và liên hệ bất chính với con trai riêng của ông Nhạc.
Mạng sống của cô đúng thật là nguy hiểm.
Nếu ông Nhạc nghe biết cô ta thích con trai mình, không sớm thì muộn, ông Nhạc sẽ giết cô ngày khi gặp mặt.
Để ngăn Nhạc Cận Ninh nói bất cứ điều gì khác, cô nhìn Nhạc Cận Ninh rất nghiêm túc và cảnh báo: “Tôi là mẹ kế của bạn, làm thế nào tôi có thể thích anh? Anh không nên nói lại điều này thêm lần nào nữa, nếu cha anh nghe thấy, ông ta sẽ không để chúng ta yên.”
Anh không muốn sống thì làm ơn đừng kéo tôi theo.
Vì tôi còn muốn sống thêm được ngày nào hay ngày đó.
Nghe những lời đó, mí mắt của Nhạc Cận Ninh nhảy lên dữ dội, khuôn mặt anh ta ảm đạm như cây củi mục.
Đồ ngốc này!
Thấy Nhạc Cận Ninh sắp phát hỏa,