Chương 510
“Được, tôi biết rồi.” Niệm Ninh đứng cạnh bàn ăn thì thấy đây là những món mà cô thích ăn nhất, thậm chí l chúng vần còn rất nóng. Chắc hẳn Nhạc Cận Ninh rời khỏi nhà cách đây không lâu.
Không biết vì sao mấy ngày gần đây cô cảm thấy anh có chút kỳ lạ.
Sáng sớm Trương Thanh Trà thấy Nhạc Cận Ninh đi đến chỗ cô thì cô vô cùng vui vẻ, xem ra biện pháp ngày hôm qua của cô đã phát huy tác dụng rồi.
Có điều cô vẫn không biểu hiện ra bản thân đang rất sung sướng.
Trái lại Trương Thanh Trà lại trưng gương mặt tái nhợt ra cho anh thấy, cô giả bộ khó xử mà hỏi: “Cận Ninh, vì sao hôm nay anh lại đến đây sớm như vậy?”
Trông Nhạc Cận Ninh lúc này cũng không tốt lắm, có điều anh vẫn cười cười: “Không có gì, hôm nay anh không bận nên đến đây thăm em.”
“Cận Ninh, chuyện hôm qua em nói với anh, em thấy anh nên suy nghĩ về nó đi. Anh xem đó, tình cảm của anh và cô Niệm đang tốt đẹp như vậy, nếu không phải chuyện em tỉnh lại phá hủy hôn lễ của hai người thì không chừng anh, cô ấy và đứa bé đã có một gia đình hạnh phúc rồi.” Trương Thanh Trà giả bộ vừa tiếc nuối vừa buồn bã.
Ngày hôm qua cô chỉ cần nói vậy thôi mà sáng sớm nay Nhạc Cận Ninh đã chạy đến đây rồi, xem ra biện pháp này rất có ích, về sau cô phải tiếp tục dùng nó mới được.
Có lẽ không bao lâu nữa đâu, Nhạc Cận Ninh sẽ hoàn toàn rời khỏi kẻ thay thế đó.
Nhạc Cận Ninh cũng không nói gì, vì vậy Trương Thanh Trà đột nhiên không biết vì lí do gì mà lại cảm thấy hốt hoảng, cô hỏi: “Anh làm sao vậy?
Tối qua anh ngủ không ngon sao?”
Nhạc Cận Ninh lắc đầu rồi nhẹ nhàng cười: “Trương Thanh Trà, anh sẽ tuyệt đối
Trương Thanh Trà nghe vậy thì cảm thấy vui vẻ, cô chỉ biết mà, trong lòng anh không bỏ được cô đâu.
Thế nhưng cô chưa kịp sung sướng bao lâu thì đã bị anh tạt cho một chậu nước lạnh, anh nói: “Về sau anh vẫn có thể đến đây thăm em, cho dù chúng ta không ở bên nhau nữa. Anh cũng sẽ không bao giờ quên ơn cứu mạng của em, nếu em nguyện ý, anh có thể trở thành anh trai em, chăm sóc cho em.”
Trương Thanh Trà kinh ngạc: “Anh…”
Dùng thân phận anh trai sao? Ai muốn làm em gái của anh chứ?
Trương Thanh Trà thật sự nghỉ ngờ, cô không biết tai mình có nghe lâm không nữa.
Hay là, cô bị ảo giác?
Nhạc Cận Ninh làm sao có thể nói những lời này được?
“Anh nói là, về sau sẽ dùng thân phận anh trai mà…mà ở…ở cạnh em sao?” Trương Thanh Trà sợ là mình hiểu sai ý của anh nên cô ta hỏi lại một lần nữa.
Vốn dĩ cô nghĩ là cô nghe sai rồi, hoặc là cô hiểu sai ý anh rồi, vậy mà Nhạc Cận Ninh lại kiên định mà gật đầu: “Trước đây anh vẫn cứ do dự, Niệm Ninh là người vô tội, ngay từ đầu anh không nên lừa gạt cô ấy. Sau khoảng thời gian dài như vậy, nếu bây giờ anh nói không có tình cảm gì với cô ấy thì tức là anh đang nói dối, huống gì cô ấy đang mang thai con của anh.”
Trương Thanh Trà vấn không nói gì cả, lúc này trong lòng cô cực kỳ rối loạn.
Trước đây cô nói như vậy chỉ vì muốn khiến anh cảm thấy áy náy thôi, vốn dĩ cô cũng đâu có muốn anh đồng ý đâu, vì sao anh lại…
Nhạc Cận Ninh tiếp tục nói: “Anh biết anh làm vậy là đối xử bất công với em, nhưng mà…anh và em vốn dĩ không thuộc về nhau.”