Tác giả: Ân Thương
"Kêu lên."
Kỳ Đồ cẩn thận nghĩ nghĩ, đại khái là ba năm trước đây, lúc ấy Khúc Kinh Sơn mới 19 tuổi, vẫn là một đại man hài nhuyễn manh ngây ngô, lúc ấy một ngụm một tiếng "Ca", thật ngoan.
Nhưng từ khi hai người đường ai nấy đi lại lần thứ hai trói định, gia hỏa này giống như chưa từng hô qua chính mình.
Hoặc là không thêm xưng hô, hoặc là gọi "Kỳ tổng giám", hoặc là trực tiếp không lớn không nhỏ kêu một tiếng "Đại bạch thỏ".
Anh chọc chọc người nào đó, bày ra tư thế người lớn tuổi: "Gọi anh."
Khúc Kinh Sơn lắc đầu: "Không gọi."
Kỳ Đồ nhìn hắn chằm chằm: "Cánh cứng rồi đúng không."
"Có thể gọi cái khác, nhưng không thể gọi anh." Khúc Kinh Sơn kéo thảm che lại mặt của chính mình, "Ngủ ngủ."
"Ai." Kỳ Đồ đã không nghĩ cùng hắn nói chuyện phiếm, lại bị hắn đánh trống lảng.
Không muốn gọi anh vậy muốn gọi bằng gì? Đáp án rõ ràng.
Chắc chắn không có khả năng là ba ba đi?
Từ rất sớm Kỳ Đồ liền phát hiện, chính mình luôn dễ dàng dẫm vào bẫy rập của người này.
Khúc Kinh Sơn luôn là dễ như trở bàn tay ám chỉ về phía anh, hoặc là truyền đạt chính mình muốn anh nói với hắn.
Như vậy đi xuống thật sự không được.
Cần thiết muốn đề cao cảnh giác.
Một lúc sau ba người xuống máy bay, ăn cơm sáng, lại đi quay quảng cáo.
Bố Cô Neo đã tới trước rồi, lại lần nữa cùng Khúc Kinh Sơn gặp nhau, hắn ta hết sức cao hứng.
Hai người đơn giản hàn huyên một chút, rồi sau đó dựa theo yêu cầu của công ty game bắt đầu quay chụp quảng cáo tuyên truyền trò chơi.
Hai người bọn họ phân biệt đóng hai cái đệ tử môn phái trong trò chơi.
Bố Cô Neo diện mạo bình thường, nhưng trang điểm lên thật ra cũng khá xinh đẹp, hắn ta mặc một bộ trang phục giang hồ màu đen cực kỳ tiêu sái.
Còn Khúc Kinh Sơn lại là đầu đội ngọc quan, mặc một bộ kiếm phục màu lam trắng, anh khí bức người.
Bố Cô Neo lần đầu tiên chụp quảng cáo, có chút khẩn trương.
Khúc Kinh Sơn vỗ vỗ hắn ta, an ủi nói: "Đừng hoảng hốt, coi như hai ta chơi cosplay."
Cosplay Bố Cô Neo quen a, làm một streamer trò chơi, hắn ta cũng từng tham gia cos quá nhân vật trò chơi.
Khúc Kinh Sơn tích cực dẫn đường đối phương, Bố Cô Neo thực mau thả lỏng lại, toàn bộ quá trình quay chụp phi thường thuận lợi.
Kỳ Đồ ở bên cạnh lại là chụp ảnh lại là ghi hình, chuẩn bị rất nhiều tư liêu sống.
Sau khi quay chụp kết thúc, Kỳ Đồ thỉnh Bố Cô Neo ăn bữa cơm, rồi sau đó bọn họ liền từ biệt lẫn nhau.
Lần này quay chụp xong, Kỳ Đồ lại mang Khúc Kinh Sơn cùng Mâu Tư Tư trở về, anh để cho hai người về nhà nghỉ ngơi, chính mình lại là đi công ty xử lý mấy việc đang còn dang dở.
Anh đem hình ảnh cùng video mình vừa chụp được giao cho Tuyên Phát.
Sau khi sàng chọn lại thả ra tư liệu sống.
Không bao lâu trên Weibo bắt đầu truyền lưu video hậu trường Khúc Kinh Sơn quay quảng cáo, ảnh chụp.
Hắn hóa trang phong cách cổ trang phi thường soái khí, hình tượng khí chất thực phù hợp nhân vật kia của hắn.
Các fan thét chói tai, cầm ảnh chụp lại hơi chút sửa hạ, lần thứ hai truyền bá.
Nguyên tác đảng cũng bắt đầu @ bản quyền phương, làm cho bọn họ tìm Khúc Kinh Sơn chụp web drama cùng điện ảnh, kêu không phải hắn diễn liền không xem.
Kỳ Đồ đối này hết thảy thực vừa lòng.
Anh có tin tưởng bắt lấy nhân vật, hiện tại làm này đó chính là vì nâng giới, rốt cuộc trò chơi phí đại ngôn không phù hợp mong muốn của anh.
Mà công ty game cũng biết điểm này, cho nên hoàn toàn không ngại anh tiết lộ hậu trường, thậm chí thập phần cảm kích anh giúp đỡ mở rộng ảnh hưởng.
Bọn họ cũng giúp đỡ chuyển phát Weibo, @ bản quyền phương, sau đó bọn họ nhìn xem cái này soái ca.
Ngày hôm sau Khúc Kinh Sơn cùng Mâu Tư Tư đi chạy thông cáo, Kỳ Đồ không tiếp tục đi theo, anh lưu tại công ty xử lý công việc.
Một tuần sau là sinh nhật 28 tuổi của anh.
Tới chạng vạng, Nhiếp Minh Dịch tới văn phòng anh, đưa cho anh chút đồ ăn.
Kỳ Đồ như lâm đại địch, chạy nhanh nói với y: "Lão bản, hảo ý của ngài lòng tôi nhận, không cần làm tiệc sinh nhật cho tôi!"
"Không làm, cậu không thích tôi liền không lộng." Nhiếp Minh Dịch nói, "Cho cậu nghỉ mấy ngày, cậu hảo hảo nghỉ ngơi đi."
Y trực tiếp cho một bút tiền thưởng: "Cũng không biết cậu thích cái gì, chính cậu mua đi.
Cũng nên mang nhân viên của cậu đi ra ngoài chơi."
"Cảm ơn," Kỳ Đồ nhẹ nhàng thở ra, nhìn mắt y, phát ra từ nội tâm mà nói, "Cảm ơn lão bản."
Nhiếp Minh Dịch đối anh nói câu: "Vất vả."
Kỳ Đồ cười một chút: "Như thế nào đột nhiên như vậy khách khí? Đều là tôi nên làm."
Nhiếp Minh Dịch còn tưởng lại nói cái gì, nhưng muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ là nói: "Thôi, không hàn huyên nhiều nữa, cũng không chậm trễ cậu tan tầm.
Hôm nay hết bận về nhà sớm một chút đi."
"Được." Kỳ Đồ khó được cảm thấy Nhiếp Minh Dịch giống người.
Nhìn bút tiền thưởng kia, anh cũng muốn mang đại gia tìm cái nghỉ phép trung tâm chơi mấy ngày, nhưng là làm công việc như bọn họ này, rất khó có kỳ nghỉ hoàn chỉnh, công ty là không thể cho tất cả nhân viên cùng nghỉ phép, cho nên tập thể nghỉ phép là không cần nghĩ.
Anh chỉ có thể lấy ra một bộ phận tiền thưởng phát bao lì xì, số còn lại để lại làm kinh phí, thời điểm không bận cùng ăn mấy bữa BBQ nướng vẫn là có thể.
Hôm nay anh tan tầm sớm, đem thỏ con mang đi, đưa nó đi cửa hàng thú cưng làm mỹ dung, sau đó mua chút nguyên liệu nấu ăn, về nhà tự mình làm cơm chiều.
Sau khi ăn xong anh nhìn một bộ điện ảnh liền ngủ.
0 điểm thời điểm anh đi WC, nhìn đến di động chính mình tin nhăn muốn nổ mạnh, rất nhiều người chúc anh sinh nhật vui vẻ.
Anh không mang mắt kính, mơ mơ màng màng, mơ hồ nhìn đến Khúc Kinh Sơn giống như hô câu "Ca", nhưng lại thu hồi, một lần nữa gửi lại câu: "Sinh nhật vui sướng! Chúc [ con thỏ] thân thể khỏe mạnh, mỗi ngày vui vẻ.
Yêu anh."
Anh xoa xoa đôi mắt, trả lời: 【 vừa mới gọi tôi là anh có phải hay không? 】
Khúc Kinh Sơn: 【 không có, anh nhìn lầm rồi.
】
Kỳ Đồ cố ý trêu hắn, liền nói: 【 nguyện vọng sinh nhật của tôi là muốn nghe cậu gọi tôi một tiếng anh.
】 (anh ở đây là ca trong ca ca nha mọi người)
Khúc Kinh Sơn: 【..
】
Hắn đã gửi một cái icon chạy trốn nhanh.
Kỳ Đồ ngáp một cái, lại tiếp tục ngủ.
Ban đêm anh mơ thấy Khúc Kinh Sơn ở sân khấu Xuân Vãn trước mặt nhân dân cả nước, Hong Kong đồng bào, Đài Loan đồng bào, hải ngoại kiều bào hướng anh thổ lộ.
Sở hữu ánh đèn tụ tập đến trên người Khúc Kinh Sơn trên, chung quanh là màu trắng hoa, bầu trời là hồng nhạt sương mù, hắn ăn mặc trang phục Tết Âm Lịch, vuốt keo xịt tóc, dẫm lên giày da, cùng Lưu Đức Hoa cùng nhau hát xong một bài《 cung hỉ phát tài 》, sau đó nhìn anh ngồi ở dưới đài, cười hỏi: "Có thể cùng ngài yêu đương sao?"
Một bên Lưu thiên vương cả kinh há to miệng.
Hiện trường mất khống chế, Weibo tê liệt, fans toàn điên rồi.
Xong rồi xong rồi, toàn xong rồi.
Kỳ Đồ trực tiếp bị dọa tỉnh.
Anh đột nhiên ngồi dậy, mở mắt vừa thấy, đã là ánh mặt trời đại lượng.
Bên ngoài ánh nắng tươi sáng, Kỳ Đồ thở phì phò cầm lấy di động, tay run rẩy click mở hot search Weibo, nhìn đến tên của Khúc Kinh Sơn không có treo ở trên bảng hot search, anh nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài.
Rồi sau đó cấp đối phương phát tin tức, hỏi: "Đang làm gì?"
Khúc Kinh Sơn trả lời ngay: 【 đóng phim nha, mới vừa xuống dưới, nghỉ một lát.
Làm sao vậy? 】
Kỳ Đồ hồi: 【 không có gì, mơ thấy cậu bị người mua hắc hot search..
Hảo hảo đóng phim, tôi tiếp tục ngủ.
】
Anh vỗ vỗ ngực của chính mình, đem tâm thả lại trong bụng, rồi sau đó nhắm mắt lại, một lần nữa quay lại trong ổ chăn.
Nghĩ đến Khúc Kinh Sơn còn không có thượng quá Xuân Vãn, anh nói cho chính mình, phải hảo hảo nỗ lực, nỗ lực làm hài tử thượng Xuân Vãn.
Xong rồi Anh tiếp tục ngủ.
Nằm được mười phút sau, Kỳ Đồ bỗng nhiên ý thức được có cái gì không đúng, anh lại mở mắt, một lần nữa click mở bảng hot search trên Weibo --
Hảo gia hỏa, nhãi con nhà mình không có treo ở trên hot search, nhưng nghệ sĩ khác cảu công ty lại treo ở mặt trên!
# Cảnh Dương hút thuốc #
# Tùng Ngọc nửa đêm hẹn hò Lam Chương #
# Diệp Hoa Xán Like ngôn luận anti-fan của Quyền Hạ Huyên#
# Biên Tử Hàm ghét bỏ Phương TínnHồng #
* * *
Nhìn đến cái này, Kỳ Đồ thiếu chút nữa đương trường chảy máu não.
Những người này đều là hẹn nhau tập thể bạo lôi sao?
Là muốn chính mình chết sao?
Anh vội vàng click mở WeChat, kết quả -- không có bất luận một cái người đại diện liên hệ anh, nói với anh tình huống của nghệ sĩ! Anh suy đoán đại gia có thể là cố kỵ hôm nay là sinh nhật anh, không dám quấy rầy anh, cho nên tất cả đang tự mình xử lý.
Nhưng loại thời điểm này nơi nào còn lo lắng sinh nhật a!
Anh click mở Weibo của chính mình, nhìn tin nhắn chưa đọc, fans của mấy cái nghệ sĩ kia tất cả đang điên cuồng @ anh, làm anh cứu cứu hài tử.
Cứu..
Kỳ Đồ hận không thể bóp ch3t bọn họ.
Nhưng, giết người là phạm pháp.
Anh một phen xốc lên chăn, mặt đều không rảnh rửa, trực tiếp vọt vào thư phòng, mở ra máy tính.
Sau khi khởi động Máy tính, anh vẫn là đi phòng tắm, trước rửa mặt, làm chính mình bình tĩnh lại.
Sau đó trở lại thư phòng, đổ bộ WeChat, ở trong nhóm chát người đại diện đặt câu nói.
Kỳ Đồ: 【 vì cái gì không có người cùng tôi báo cáo tình huống? Các người đều không nghĩ làm phải không? 】
Lời này vừa ra, phía dưới người đại diện tập thể mạo phao, cuống quít kêu: "Lão đại! Lão đại! Anh dậy rồi!"
Có người giải thích: 【 không phải hôm nay là sinh nhật của anh sao..
】
Kỳ Đồ trả lời: 【 hiện tại biến thành ngày giỗ của tôi, cảm ơn.
[ mỉm cười] 】
Anh nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, thoáng bình phục cảm xúc, rồi sau đó từng cái gọi điện thoại hiểu biết tình huống, lại nhất nhất nghĩ cách xử lý.
Hôm nay Hoàng Đồ giải trí official weibo từ buổi sáng 9 giờ 30 đến buổi chiều 16 giờ tổng cộng đã phát 6 bài thanh minh, đánh vỡ giới giải trí ký lục.
Kỳ Đồ một ngày không ăn cái gì, chỉ lo phối hợp các bộ môn xã giao.
Fans của anh thập phần đau lòng, đem # đau lòng Kỳ Đồ # cùng # cầu xin các ngươi làm Kỳ tổng giám hảo hảo quá cái sinh nhật đi # này hai cái đề tài xoát thượng hot search, ở đề tài phía dưới đã phát rất nhiều biểu tình chắp tay trước ngực, quỳ cầu các nghệ sĩ khác của Hoàng Đồ không cần lại gây chuyện.
Ít nhất không cần chọn ở hôm nay a uy!
Ở hot search, vô số người chúc Kỳ Đồ sinh nhật vui sướng, cũng đối hắn tỏ vẻ đồng tình.
Thật vất vả tới rồi buổi chiều 5 giờ, sự tình hơi chút hoãn lại tới.
Kỳ Đồ rốt cuộc có cơ hội từ bàn làm việ đứng dậy, đi rót ly nước.
Anh đói đến bụng thầm thì kêu, tùy tiện ăn chuat cơm thừa còn lại tối hôm qua, nhưng ăn uống không tốt, ăn hai miếng liền buông xuống chiếc đũa, sau đó bớt thời