Trở lại hiện tại
Bạc Cơ đang đứng ngơ ngác trong quầy đồ lót phụ nữ, bỗng mộ giọng nam nam tính truyền đến
" Chào quý khách, quý khách có cần giúp đỡ gì không ạ"
Bạc Cơ nhanh chóng đưa mắt về phía phát ra giọng nói, trước mắt cô là chủ nhân của giọng nói kia- một chàng trai cỡ 25 tuổi, dáng người cao gầy, làn da không có màu đồng mạnh mẽ mà ngược lại trắng hồng rất thư sinh, đặc biệt gương mặt anh vô cùng anh tú, phải nói là rất đẹp, anh tự như một thiên sứ mang vẻ đẹp thánh thiện lại rất dễ thương nữa.
Bạc Cơ đứng ngây người mất mấy giây " Trời ơi, sao lại có người đẹp thế này...nào...tỉnh táo lại ngay", cô tự nhủ rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhìn anh chàng trước mặt rồi dứt khoát
" Tôi cần chỗ ẩn nấp "
" Dạ...hả...chỗ ẩn..."
" 10 tỷ...mau đưa tôi đi trốn"
Anh chàng kia vẫn ngơ ngác chẳng hiểu gì, chắc khách hàng này của anh bị tâm thần
" Thưa cô, chỗ chúng tôi không...".
Nhưng anh chưa nói hết đã bị cô cắt ngang
" Tôi đang bị người khác đuổi giết, tôi cho cậu tiền cậu giúp tôi trốn, nhanh lên"
Nghe vậy, anh hơi nhíu mày, ngước nhìn ra đằng xa thì đúng có mấy tên mặc đồ đen đang ráo rác tìm người, anh suy nghĩ một lúc rồi nhìn người con gái trước mặt không có vẻ là người xấu.
Anh hít mạnh một hơi rồi cũng quyết định giúp cô
" Đi theo tôi "
Vừa nói anh vừa cầm tay cô kéo đi khiến cô không khỏi giật mình, đây là lần đầu tiên có nam nhân dám tự tiện cầm tay cô như vậy.
Anh kéo cô vào căn phòng thay đồ của nhân viên, mở tử quần áo, gạt hết đống quần áo ra thì thấy một cánh cửa khác, thì ra đây là kiểu tủ trong tủ, anh đẩy cô vào trong đó rồi đóng cả hai cánh cửa tủ lại.
Không quên nhắc nhở
" Cô ở yên trong này, đợi bọn chúng đi rồi tôi sẽ gọi cô"
Chợt bên ngoài vang lên tiếng đàn ông rất lớn anh vội chạy ra, nhìn đám người hừng hực sát khí, anh vẫn bình thản, nở nụ cười
" Chào quý khách, các ngài đến lựa đồ cho vợ sao?"
" Vợ con cái mẹ gì, tao đến tìm người, tao vừa nhìn thấy một con bé mặc đầm đen chạy vào đây, nó đâu rồi"
Nói rồi hắn xông đến túm cổ áo anh, nhưng anh vẫn không run sợ, điềm đạm trả lời
" Xin lỗi nhưng tôi không thấy ai như vậy cả"
" Đại ca, chúng ta nhiều lời làm gì, cứ lật tung chỗ này lên tìm".
Một tên cất lời
Nghe thấy có lý, hắn buông anh ra, bọn chúng cứ thế lùng sục mọi ngóc ngách, rồi tiến vào đến phòng thay đồ, anh thấy vậy cũng chạy vào theo
" Này mấy người đang làm gì vậy, tôi gọi bảo vệ rồi đấy"
" Bố mày mà sợ bảo vệ à, cút sang bên kia".
Bọn chúng lật tung các nơi có thể trốn, rồi cũng đến cái tủ nơi cô đang trốn, cúng mở cửa tủ, ném hết quần áo ra ngoài.
Nghe tiếng động kề sát mình, lúc này khiến cô dù có mạnh mẽ đến mấy cũng không tránh khỏi hoảng sợ, cô dường như nín thở.
Nhưng thật may, chúng không phát hiện ra còn một cánh cửa trong tủ nên không tìm được cô.
Chúng điên tiết, tên đại ca rút súng ra chĩa vào anh
" Thằng chó, mày giấu con bé ấy ở đâu"
Thấy súng chĩa thẳng vào mình cũng khiến anh hơi giật mình nhưng vẫn kiên định
" Tôi đã nói là tôi không biết cô gái mấy người nói đến là ai"
" Mày định cứng đầu à, mày có tin tao cho não mày nổ tung