Bước vào bên trong, Bạc Cơ nhanh chóng khoá cửa phòng tắm lại, rồi mới dám thở, nãy giờ diễn kịch đến thở mạnh cô cũng không dám, quả thưch nếu không làm kinh doanh có lẽ cô có thể làm diễn viên được
Lúc này, Bạc Cơ nhanh chóng lấy điện thoại ra, nếu như lúc trước cô sẽ gọi ngay cho Hàn Khiêm - ngoài việc là trợ lý, Hàn Khiêm còn là cánh tay phải của cô, anh là chỉ huy dang vệ sĩ hùng hậu bảo vệ Bạc Cơ.
Lẽ là vậy, nhưng lúc này chẳng biết ma xui quỷ khiến ở đâu cô lại bấm gọi Nhâm Thiếu Hoài
" Alo"
Nghe được tiếng anh, trong lòng Bạc Cơ bỗng thấy rạo rực lạ thường, phải, là cảm giác thèm muốn, thuốc đã phát huy tác dụng, cả người cô như có dòng nước ấm chảy dọc cơ thể, nôn nao không thể kìm chế nổi, giọng cô cũng lạc đi
" Thiếu Hoài...cứu em...em khó chịu...."
" Em đang ở đâu"
" Phòng VIP 106....nhanh lên...em...sắp...không chịu được....anh....đừng đi một mình....gọi Hàn Khiêm"
" Đừng sợ, anh đến đây"
Đúng lúc này, có tiếng đập cửa ngoài phòng tắm kèm theo tiếng cợt nhả của Kiều Vọng
" Tiểu Cơ, anh sốt ruột lắm rồi, nhanh lên em"
Nghe vậy, Bạc Cơ hốt hoảng cúp điện thoại, cả người cô run lẩy bẩy, có chút sợ nhưng đa phần là cảm giác phấn khích do thuốc, cô bấu chặt móng tay vào da thịt để nỗi đau át đi xúc cảm kia, giờ cô không còn sức mà diễn kịch với Kiều Vọng nữa, đành ngồi co ro chờ anh đến cứu
Bên ngoài, Kiều Vọng không nghe tiếng Bạc Cơ trả lời, vô cùng sốt ruột, chịu không nổi, liên tục đập cửa
" Tiểu Cơ, ra đây"
" Mẹ kiếp, nó lừa mình rồi"
Nghĩ vậy, anh ta hung hăng lấy sức đạp cửa nhưng quả nhiên là khách sạn cao cấp, cửa nhà tắm cũng chắc chắn, đạp muốn rạn xương mà cánh cửa không lay chuyển, hắn lập tức hổ báo xông ra ngoài tính gọi nhân viên mang chìa khoá lên mở
Nhưng người tính không bằng trời tính, vừa ngạo nghễ mở cửa phòng, hắn đã bị xơi một đấm mạnh bạo của Nhâm Thiếu Hoài mà chao đảo ngã ra sau, trong tầm mắt hắn còn thấy đám người của Bạc Cơ bước theo sau, còn lũ người của hắn thì nằm sóng soài rên rỉ đau đớn trên sàn, tình cảnh giống hệt ông chủ là hắn
Nhâm Thiếu Hoài nhanh chân bước vào phòng, miệng không ngừng gọi tên cô nhưng không thấy, nhìn về hướng nhà tắm, biết chắc cô trong đó, anh xông lại mở cửa nhưng đã bị khoá
" Cơ nhi, là anh đây, mau mở cửa cho anh"
Bạc Cơ ở trong cả người như bị châm chích bỗng nghe tiếng anh, cô lấy hết sức bò ra phía cửa để mở cho anh
Cánh cửa vừa mở ra, Nhâm Thiếu Hoài nhanh chóng đỡ lấy thân thể Bạc Cơ đang mềm nhũn.
Hơi thở nam tính của anh phả vào mặt cô khiến cô không kiềm chế nổi mà run lên, mất tự chủ quàng tay qua cổ anh kéo anh xuống muốn hôn hít anh nhưng bị anh chặn lại, chịu không nổi cô liên tục nỉ non
" Thiếu Hoài, em...nóng...nóng quá"
" Em đã uống gì phải không?"
Chẳng cần cô trả lời, nhìn bộ dạng này của cô, anh cũng đoán ra phân nửa.
Nhìn cô lúc động tình quyến rũ mê người, tuyệt nhiệ không thể để ai ngoài anh nhìn thấy được, anh liền cởi áo khoác rộng lớn của mình khoác lên cô, rồi nhanh chóng bế