Về đến Biệt thự Hoa Lan, tài xế nhìn đám người súng dài súng ngắn đầy đủ mà run cả người, chậm rãi lái xe đưa anh vào đến sảnh chính.
Nhâm Thiếu Hoài bước vào đã thấy quản gia đứng chào anh, vì làm việc xấu nên anh luôn chột dạ, hỏi một câu để yên tâm
" Bạc Cơ về chưa"
" Dạ chưa ạ"
Nghe vậy, anh bước nhanh về phía thư phòng của Bạc Cơ, ngay dưới bàn làm việc là két sắt cô dùng để đựng những tài liệu quan trọng
" Chết tiệt, có mật mã".
Anh nhìn đồng hồ đeo tay thấy chỉ còn 15 phút nữa là hết hạn 1 giờ đồng hồ
Anh sốt ruột bấm bừa ngày sinh nhật của Bạc Cơ nhưng không đúng.
Anh thử ngày thành lập Bạc thị cũng không mở được.
Cuối cùng anh bấm ngày sinh của anh thì chiếc két sắt mở ra
Đau lòng! Phải ngay lúc này anh đau lòng vô cùng, cô tin tưởng anh đến nỗi lấy ngày sinh của anh để làm mật mã két sắt.
Ấy vậy, mà anh đang làm cái quái gì đây, ăn trộm tài liệu của cô, tiếp tay cho kẻ xấu hại cô sao, để đổi lại gì chứ, để bảo vệ thành quả của một cuộc ngoại tình lừa dối cô sao.
Mắt anh lúc này đỏ ngầu, nhìn tài liệu nằm trong mà tay anh nặng như trì, không thể làm gì nổi nữa, bỗng điện thoại anh lại vang lên tin nhắn, lần này là một đoạn clip Tiểu Vy bị đóng đinh vào tay, cô ta gào khóc thảm thiết.
Cuối clip là giọng Vương Ngạn : " Mày còn 15 phút trước khi tao đập nát bụng con nhỏ này, để đứa con chưa thành hình của mày dập luôn "
Bị đẩy vào bước đường cùng, anh nghiến răng ken két, không nghĩ ngợi nữa, anh lấy bản tài liệu ra, cầm chặt trong tay rồi sải bước ra khỏi biệt thự Hoa Lan.
Bước ra khỏi cổng biệt thự chừng đôi ba bước, điện thoại anh bỗng reo lên, là Bạc Cơ gọi anh, ngón tay run run bấm trả lời đã nghe được giọng nói mượt mà của cô
" Anh đang ở đâu đấy?"
" Anh...anh đang ở gần nhà...em...em không sao chứ?"
Cô không trả lời câu hỏi của anh mà nói
" Thiếu Hoài...thật ra em không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài này đâu, chuyện của anh và Tiểu Vy, chỉ cần anh nói là tai nạn, chỉ cần anh nói là anh vẫn yêu em thì em nguyện tin tưởng và tha thứ mọi chuyện, em chỉ cần anh, đoạn tình này em đã lún quá sâu rồi, không sao ra nổi nữa, chỉ cần anh quay đầu thì em vẫn sẽ ở đó chờ anh"
Nghe những lời này của cô, lòng anh như quặn lại,
mắt anh đỏ ngầu ngấn nước, cả đời anh có lẽ sẽ không bao giờ tìm được người yêu anh đến mức này nhưng anh lại đang phản bội lòng tin của cô, anh run run nói
" Bạc Cơ...em đang ở đâu"
" Em đang trên đường về nhà, anh ở nhà chờ em được không, rất nhanh thôi em sẽ về đến nơi"
Thật ra