Một đêm trôi qua, Lục Diệp kết thúc tu hành.
Quả như hắn nghĩ, sau khi tu vi đề thăng, muốn mở một khiếu lượng linh đan cần tiêu tốn cũng sẽ gia tăng, hiện tại hắn là Linh Khê tứ trọng, muốn mở ra một nơi linh khiếu cần tiêu tốn chừng trên dưới mười tám viên linh đan, đương nhiên, bởi vì có Tụ Linh linh văn phụ trợ, lượng tiêu hao này sẽ tương ứng hạ thấp chút.
Về phần hiệu suất, biến hóa ngược lại không quá lớn.
Có công pháp mang tính chất phụ trợ như Thao Thiết Xan, tốc độ luyện hóa linh đan của hắn một mực nhanh hơn thường nhân rất nhiều.
Chuyện linh đan tiêu hao hắn sớm đã có dự cảm, bởi vì lúc trước khi mở ra khiếu thứ bốn mươi sáu và bốn mươi bảy, lượng tiêu hao đã cấp kịch tăng lên.
Cưỡi trên lưng Hổ Phách tiếp tục đi đường, có Y Y làm bạn, hành trình không quá cô đơn, chỉ là từ sau khi rời khỏi Anh Sơn nàng liền trở nên thần thần bí bí, chẳng những lúc đi đường đột nhiên tan biến không thấy đâu, ngay cả khi nghỉ ngơi giữa đêm, nàng thỉnh thoảng cũng sẽ rời đi.
Lục Diệp hỏi qua nhưng không được đến đáp án, liền cũng không hỏi nhiều nữa.
Thẳng đến ngày nọ, tới một nơi phường thị, lúc Lục Diệp chuẩn bị đi vào bổ cấp, Y Y đột nhiên đưa túi trữ vật của mình cho Lục Diệp.
- Cầm mấy thứ này mang đi bán.
- Bên trong có cái gì?
Lục Diệp ngơ ngác, tiếp lấy túi trữ vật mở ra xem, phát hiện bên trong chứa rất nhiều hoa hoa cỏ cỏ kỳ quái, ngoài ra còn có một ít rễ cỏ và hoa quả.
Đây là dược liệu? Lục Diệp đột nhiên hiểu được đoạn thời gian qua Y Y rốt cuộc đã làm cái gì.
Nàng thỉnh thoảng lại sẽ biến mất không thấy đâu, hóa ra là đi thu thập dược liệu.
- Sao ngươi biết mấy cái này?
Lục Diệp hiếu kỳ hỏi, trước kia Y Y làm gì có bản sự như thế.
Y Y dương dương đắc ý nói:
- Hoa Từ sư tỷ dạy ta, cả Linh Ngọc cũng dạy ta rất nhiều.
Nàng giải thích nói:
- Hổ Phách không thể một mực dựa ngươi nuôi được, giờ lượng ăn của nó càng lúc càng nhiều, lỡ ngày nào đó ăn sụp ngươi thì phải thế nào? Cho nên ta tìm Hoa Từ sư tỷ và Linh Ngọc nhờ dạy một ít kiến thức dược lý, chẳng qua ta không biết những thứ này rốt cục có thể bán bao nhiêu linh thạch, ngươi cầm đi bán liền biết.
Chủng loại dược liệu trong túi trữ vật rất nhiều, số lượng cũng không ít, song có thể nhìn ra được, bởi vì Y Y mới học, cho nên thủ pháp xử lý còn rất thô ráp, đủ loại dược liệu chất đống một chỗ, nhiều vô số kể, tính ra phải đến hai ba chục loại.
Lục Diệp cười cười:
- Vậy ta đi bán.
- Ừm.
Y Y gật đầu, rụt vào trong cơ thể Hổ Phách.
Trong phường thị có không ít tu sĩ mang theo yêu thú, chẳng qua đối với tu sĩ cấp thấp mà nói, bọn hắn không khả năng thuần phục yêu thú thực lực quá mạnh, cho nên những yêu thú này phần lớn đều là dùng để thay đi bộ, về cơ bản trên cổ mỗi một con yêu thú đều được bọc lấy Ngự Thú Quyển.
Đại đa số yêu thú có bộ dạng vô cùng hung ác dữ tợn, loại thần tuấn như Hổ Phách cực ít, cho nên Lục Diệp vừa xuất hiện trong phường thị, lập tức dẫn lên không ít tu sĩ chú ý.
Thậm chí có người chạy tới hỏi Lục Diệp có bán Hổ Phách không, tất nhiên là bị hắn cự tuyệt.
Mua một đống đồ ăn thức uống, lại mua mấy bộ quần áo, lúc này Lục Diệp mới mang theo Hổ Phách đi đến Thiên Cơ thương minh.
Sau chừng nửa chung trà lại đi ra, rảo bước rời khỏi phường thị.
Cưỡi trên lưng Hổ Phách, Lục Diệp cười nói:
- Không sai, bán được bốn viên linh thạch.
Y Y không lên tiếng, cũng không xuất hiện, bốn viên linh thạch, còn chưa đủ một ngày ăn của Hổ Phách! Giờ lượng ăn của gia hỏa này càng lúc càng nhiều, cơ hồ ngang với Lục Diệp tu hành, chẳng qua tốc độ trưởng thành cũng theo đó cực kỳ rõ ràng.
Lục Diệp liền an ủi:
- Thu hoạch như thế thật đã rất không sai, tán tu đều vậy cả, tích lũy từng chút từng chút một, bốn viên linh thạch có thể mua bốn viên Uẩn Linh Đan, hơn nữa đây chỉ là mới bắt đầu, đợi sau này ngươi quen thuộc rồi, con số cũng sẽ lớn dần.
Y Y vẫn không thốt nửa lời, rõ ràng có chút tự trách, nàng vốn tưởng rằng mấy ngày nay mình khổ cực thu nhặt dược liệu hẳn có thể bán được giá tiền tốt, kết quả lại rất thất vọng.
An ủi không thành, Lục Diệp liền không nói gì thêm, kỳ vọng càng lớn thất vọng càng lớn, tiểu nha