Trước sau không quá mấy chục hơi thở, bích chướng linh khiếu thứ chín bị phá vỡ, linh lực bị ngăn cản ở ngoài róc rách chảy vào trong đó.
Đến lúc này Lục Diệp chỉ cần lấy linh lực bản thân xuyên qua chín khiếu, để cho linh lực hình thành một cái tiểu chu thiên bên trong trong cơ thể, đã thành Linh Khê cảnh! Đây cũng là mục tiêu cuối cùng nhất để hắn cố gắng trong một tháng vừa qua.
Nhưng Lục Diệp phát hiện dược hiệu của Phá Chướng Quả kia mặc dù tiêu hao rất nhiều, nhưng vẫn đang còn lưu lại một số lượng lớn, lúc này nếu như bỏ mặc không quan tâm, không nói đến có thể sinh ra ảnh hưởng gì đối với tu hành của mình ngày sau hay không, tối thiểu nhất sẽ lãng phí hết dược hiệu còn dư lại.
Cái quả này tuyệt đối là đồ tốt hiếm có, lãng phí thì thật là đáng tiếc.
Cho nên hắn chỉ do dự một chút, bắt đầu thôi động linh lực bản thân, nếm thử định vị vị trí linh khiếu thứ mười.
Chưởng giáo trước đó chỉ giúp hắn định vị đến vị trí linh khiếu thứ chín, bởi vì trong suy nghĩ của lão, lấy thiên phú một lá của Lục Diệp, coi như có linh đan cung ứng sung túc, sợ rằng cũng phải mất hai ba năm mới có thể tu hành đến cảnh giới Linh Khê nhất trọng.
Cũng không phải chưởng giáo xem thường hắn, mà thiên phú của hắn thực sự quá thấp, hiệu suất tu hành sẽ rất kém cỏi.
Thế nhưng chưởng giáo cũng không nghĩ tới, Lục Diệp có thể ở trong một tháng ngắn ngủi đã xông tới chín khiếu, đây là dưới tình huống thiếu đan ít thuốc, nếu như có đầy đủ Uẩn Linh Đan thì tốc độ chỉ sẽ nhanh hơn.
Đã đến lúc này coi như không có người ngoài hỗ trợ, lấy số lượng linh lực bản thân Lục Diệp dự trữ, cũng có thể định vị chỗ linh khiếu, chỉ là không thể nhẹ nhõm giống như chưởng giáo thôi.
Trong khoảng thời gian này Lục Diệp cũng bớt thời gian nghiên cứu quyển Kim Thiền Tiêu Dao Quyết kia, cho nên trong lòng hắn đại khái đã nắm chắc được vị trí những linh khiếu tiếp theo, chỉ cần vận khí không quá kém thì định vị vị trí linh khiếu cũng không thành vấn đề.
Cố gắng chừng nửa canh giờ, Lục Diệp rốt cục định vị đến chỗ của khiếu thứ mười, hắn vội vàng dẫn dắt dược hiệu còn dư lại của Phá Chướng Quả dũng mãnh lao tới khiếu thứ mười, bích chướng linh khiếu thứ mười giống như trước đó, nhanh chóng tan rã.
Lại thêm mấy chục hơi thở, bích chướng linh khiếu thứ mười vỡ vụn, dược hiệu Phá Chướng Quả đã còn lại không nhiều lắm.
Lục Diệp tiếp tục định vị vị trí khiếu thứ mười một.
Sau hơn nửa canh giờ, Lục Diệp thở phào một hơi, mở to mắt, giờ phút này hắn đã không cảm nhận được dược hiệu của Phá Chướng Quả rồi, nhiệt lưu nơi bụng cũng biến mất không còn một mảnh, cuối cùng không thể phá vỡ bích chướng khiếu thứ mười một, nhưng đã buông lỏng rất nhiều, lúc hắn tiếp tục tu hành sau này, phá vỡ bích chướng sẽ trở nên rất nhẹ nhàng, cho nên cũng không tính không có thu hoạch.
Một trái Phá Chướng Quả để cho hắn trực tiếp mở hai khiếu, bích chướng khiếu mười một cũng tan rã rất nhiều, quả thật là thu hoạch to lớn.
Lục Diệp ngăn chặn suy nghĩ lập tức thành tựu Linh Khê cảnh, bởi vì hắn thoáng có loại cảm giác, nếu bây giờ thành tựu Linh Khê hiên nhiên sẽ có cơ hội thành công, nhưng nếu có thể tu hành khiếu thứ chín mới mở đến trạng thái tràn đầy, thành tựu Linh Khê sẽ thoải mái hơn một chút.
Đến lúc này, hắn ngược lại không vội.
Lục Diệp đi đến một bên, lột da rửa sạch con thỏ kia, sau khi nhóm lửa nướng chín lại ăn như gió cuốn.
Tiếp mấy ngày sau đó, Lục Diệp trắng trợn bắt giết tẩu thú phụ cận, sức ăn mỗi ngày lớn đến kinh người, mà bên trong tất cả đồ vật bị hắn ăn vào bụng đều hóa thành khí huyết của hắn, lại luyện tinh hóa khí, rót vào bên trong linh khiếu thứ chín.
Khoảng chừng sáu ngày sau, Lục Diệp ngồi xếp bằng trong sơn động.
Mặc dù những ngày này hắn ăn thật nhiều thịt thú vật, nhưng so với sáu ngày trước, thân thể của hắn chẳng những không hề béo lên, trái lại càng lộ vẻ gầy gò, quần áo vốn vừa người đã trở nên rộng lớn một chút.
Đây là kết quả của luyện tinh hóa khí, quá nhiều khí huyết bị hắn luyện hóa thành linh lực, phản hồi bên trên nhục thân chính là bộ dạng này.
Mặc dù trở nên gầy gò, nhưng Lục Diệp cũng không có cảm giác khó chịu gì, mà chỉ cảm thấy mình càng có lực lượng, từng khối cơ bắp trên dưới toàn thân lồi lõm rõ ràng, dùng cường tráng để hình dung là không thể thích hợp hơn.
Hắn rốt cục cũng tu hành khiếu thứ chín đến trình độ tràn đầy.
Cố gắng nhiều ngày như vậy, hôm nay rốt cục đến thời điểm thu hoạch, điều này khiến tâm tình Lục Diệp không khỏi kích động.
Khẽ hít sâu mấy cái, lắng tâm thần xuống, Lục Diệp dựa theo lộ tuyến hành công của Kim Thiền Tiêu Dao Quyết, dẫn động linh lực trong Nguyên Linh Khiếu rót vào linh khiếu thứ hai, kéo theo linh lực bên trong linh khiếu thứ hai cùng một chỗ tràn vào linh khiếu thứ ba, lại kéo theo linh lực linh khiếu thứ ba tràn vào linh khiếu thứ tư, hành động không ngừng như thế! cho đến linh khiếu thứ chín!
Vị trí linh khiếu thứ chín ngay ở phụ cận Nguyên Linh Khiếu, sau khí linh khí tràn vào linh khiếu thứ chín, Lục Diệp dẫn dắt bọn chúng trở về bên trong Nguyên