Chữa thương, tu hành, cuộc sống trôi qua không chút gợn sóng.
Từng hạt linh đan tiêu hao, hơn nữa có linh văn Tụ Linh tương trợ, tốc độ khai khiếu của Lục Diệp nhanh hơn rất nhiều so với dự đoán, hiện giờ nếu hắn toàn lực ứng phó, mở một khiếu không cần tới hai ngày.
Hiệu suất này rất khủng bố, Thao Thiết Xan là công pháp phụ trợ, có trợ giúp thật sự quá lớn đối với Lục Diệp.
Mỗi đêm Hoa Từ đều đúng hẹn mà tới, dưới sự điều trị của nàng, thương thế của Lục Diệp nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.
Thỉnh thoảng cũng sẽ tán gẫu, mà từ trong miệng nàng, Lục Diệp ngoài ý muốn biết được một tình báo rất thú vị, đó chính là nơi đóng quân của Cửu Tinh Tông cách đó hai trăm dặm bị Huyền Môn công phá.
Tin tức truyền lại giữa tu sĩ vẫn rất thuận tiện, bởi vì có ấn ký chiến trường ở đây, kết bạn kết bè lẫn nhau, chỉ cần cùng ở trong một không gian, sẽ có thể dễ dàng truyền tin tức.
Sở dĩ tin tức này gây ra một chút tiếng vang, chủ yếu bởi vì phẩm cấp giữa hai tông môn, rõ ràng là Cửu Tinh Tông có phẩm cấp cao hơn.
Công chiếm nơi đóng quân của tông môn không phải là một chuyện đơn giản, bởi vì chỗ đóng quân mỗi tông môn đều có đại trận thủ hộ, không phá đại trận, hoàn toàn không thể công chiếm được.
Cho dù phá đại trận, cũng chưa chắc có thể được toại nguyện, các tu sĩ trấn thủ ở nơi đóng quân cũng không phải là đồ trang trí.
Chiến trường vòng ngoài rất ít phát sinh chuyện chỗ đóng quân của tông môn nhà nào bị công chiếm, bởi vì các tông môn vòng ngoài đều có phẩm cấp không cao, tu vi của các tu sĩ tương đối yếu, để cho một đám tu sĩ cấp thấp đi đánh đại trận chỗ đống quân, rõ ràng có chút ép buộc.
Nghe nói lần này sở dĩ Huyền Môn có thể thành công, chủ yếu là bởi vì bọn họ vận dụng một tấm linh phù uy lực cực lớn, chuyên môn dùng để phá trận.
Cửu Tinh Tông bởi vậy tổn thất thật lớn, rất nhiều đệ tử bị giết, thứ tốt tích lũy trong nơi đóng quân bị quét sạch không còn, mà sau khi Huyền Môn rút đi lại càng một mồi lửa thiêu hủy sạch sẽ nơi đóng quân của Cửu Tinh Tông.
Khi nghe được tin tức này, Lục Diệp cũng không ngoài ý muốn, nếu Huyền Môn dám ra tay, vậy nhất định là có chút nắm chắc.
Đối với việc này, Lục Diệp có chút vui sướng khi người gặp họa, thương thế này của mình đều do Đổng Thúc Dạ mang đến, hiện giờ nơi đóng quân của Cửu Tinh Tông bị công chiếm, hắn coi như là đã ra một ngụm ác khí, mặc dù không thể tham dự vào trong đó.
Thế nhưng nghe ý trong lời nói của Hoa Từ, việc công chiếm nơi đóng quân dường như không giống với suy nghĩ của hắn.
Hắn vốn tưởng rằng sau khi Huyền Môn công chiếm nơi đóng quân của Cửu Tinh Tông, mảnh địa bàn kia chính là của bọn họ, nhưng trên thực tế cũng không phải như thế, Huyền Môn chỉ giết không ít đệ tử Cửu Tinh Tông, thu giữ một ít vật tư, sau đó phóng một ngọn lửa liền rút đi.
Chuyện này giống như ứng đối của Hạo Thiên Minh sau khi công chiếm Tà Nguyệt Cốc trước đó.
Lúc ấy Hạo Thiên Minh công chiếm Tà Nguyệt Cốc, cũng không lưu lại ở chỗ này lâu, rất nhanh liền rút lui, bởi vì nơi đó xem như địa bàn Vạn Ma Lĩnh, đợi lâu khẳng định sẽ bị người của Vạn Ma Lĩnh vây quét.
Chuyện này đặt ở trên chiến trường cũng giống như vậy, Cửu Tinh Tông tất nhiên có minh hữu giúp nhau canh gác, nếu người của Huyền Môn tiếp tục ở lại nơi đóng quân của Cửu Tinh Tông thì sẽ chỉ bị người công kích, so với như thế, chẳng bằng chiếm tiện nghi xong liền chạy.
Hoa Từ nói lần này Huyền Môn công chiếm nơi đóng quân của Cửu Tinh Tông thành công, chỗ tốt thu được thật lớn, không chỉ đơn thuần cướp đoạt một ít vật tư đơn giản như vậy, hình như còn có chỗ tốt khác quan trọng hơn, bởi vì nàng nói kể từ chuyện này, lần đánh giá phẩm cấp tông môn sau đó, Huyền Môn thăng cấp bát phẩm đã là chuyện không có gì bất ngờ, ngược lại là Cửu Tinh Tông chắc chắn sẽ hạ xuống cửu phẩm.
Chỉ cướp đoạt một ít vật tư tu hành, không có khả năng để cho phẩm cấp của Huyền Môn tăng lên một cấp, việc này Lục Diệp không tiện hỏi, cho nên chỉ im lặng nghe.
Hoa Từ dường như vẫn cho rằng hắn là đệ tử đại tông môn gì đó!
Cũng không biết hiểu lầm này là bắt nguồn từ nơi nào, đại khái là thấy mình ra tay hào phóng? Mà thân là một đệ tử "Đại tông môn", không có khả năng ngay cả những tri thức tầm thường này mà cũng