Chủ tịch Hàng đi trước dẫn đường, tiểu công chúa tung tăng đi giữa, Đông Đông nắm tay tôi đi sau cùng.
Chẳng qua tôi chỉ nói dối một câu, anh ta có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, vậy mà lại đối đầu với tôi, quả thực là làm người ta phát điên lên.
Chủ tịch Hàng quay đầu lại, bồi thêm một nụ cười, hai mắt vẫn nheo nheo nhìn tôi với Đông Đông tay trong tay: “Cậu Đông, phía trước đã là sảnh chính bữa tiệc rồi”.
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
Tiểu công chúa reo lên một tiếng, khéo léo chạy đến nắm lấy cánh tay còn trống của tôi, ra điệu bộ trang trọng uy nghiêm cháu trai của Thủ tướng.
Quan khách trong bữa tiệc đều mỏi mắt chờ khai tiệc, Đông Đông vừa lộ diện, họ bèn cúi đầu bắt tay chào hỏi, bữa tiệc cùng lúc cũng được khai mạc.
Vị khách ngồi gần chúng tôi đi qua mời rượu.
Mời Đông Đông trước rồi mới đến mời tôi, nói: “Thật may mắn lần này được gặp người ấy của cậu Đông, đúng là vinh hạnh của tôi cũng như những vị khách có mặt ở đây…”.
Đông Đông ngồi bên cạnh nâng ly, nhưng bộ dạng như đang đùa giỡn.
Tôi thực sự không thể chịu được nữa, bèn cười hì hì với ông ta, nói rằng: “Tôi thực ra chỉ là bảo mẫu làm việc nhiều năm ở Đông Gia thôi ạ."
Động tác uống rượu của Đông Đông khẽ khựng lại.
Vị khách đó khuôn mặt trở nên hoang mang, miệng lắp bắp: “Tôi đây mắt kém, xin tự phạt một ly, tự phạt một ly”.
Tôi cười hiền từ, đương nhiên chẳng coi là thật, cũng uống cùng ông ta một ly.
Tiệc tùng nhộn nhịp, lúc đang ngồi trong nhà vệ sinh tôi đã loáng thoáng nghe thấy lời bàn tán: “Hôm nay chưa được gặp con gái Bạch Thị, đáng tiếc quá đi mất, nhưng lại được thấy cô gái đi cùng cậu Đông, cũng không đến nỗi nào.
Cô nghĩ đi, hôm nay tiểu thư nhà Bạch Thị không đến, có phải là do biết cậu Đông đi cùng bạn gái, nên..."
Cô gái kia nói: “Cô nói không phải không có lý, lần này tiểu thư Bạch Thị thất hẹn, cậu Đông lại công khai đi cùng cô gái lạ, ây da...."
Lại có người nói: “Tôi vẫn nghi ngờ cô gái kia có thật là bảo mẫu của tiểu thư bé nhỏ kia không? Hay đó chính là mẹ ruột cô gái bí ẩn nhiều người vẫn luôn tò mò.
Cũng nhiều năm như vậy rồi mà vẫn chưa có ai tìm ra được một chút manh mối về mẹ của con bé."
Lại một người nữa nói: “Vừa nãy cô chẳng nhìn thấy sao, cậu Đông nắm tay cô ta đó thôi.
Xem ra chuyện bảo mẫu cũng có vài phần không đáng tin”.
Tiệc tùng là nơi mang niềm vui nhân đôi cho những kẻ nhiều chuyện, đám người này bàn chuyện của Đông Đông mà vui tới mức muốn khoa chân múa tay mất, còn thời gian chắc họ còn bàn tán sôi nổi hơn.
Tôi thở dài một hơi, đứng dậy tung cửa ra ngoài, "bầy vịt" bên ngoài vừa thấy sự hiện diện của tôi ai