Chiều hôm qua sau khi ăn xong thì dư vị vẫn còn đọng lại.
Anh ta lập tức về kể cho vợ nghe, nhưng vợ anh ta lại không hề tin rằng vị của món bánh kếp này lại có thể ngon được đến mức đấy.Đối với bất cứ ai, nếu không tự mình ăn thử thật sự thì họ sẽ khó mà tin cho lắm.
Theo họ, một chiếc bánh kếp dù có ngon đến đâu đi chăng nữa, sao có thể ngon đến mức bay lên trời luôn được chứ?Nhưng đối với những ai đã từng ăn thử, sau khi ăn món bánh kếp này xong, bọn họ thật sự có thể bay lên trời đấy chứ.Vì đó chính là cảm giác tinh thần lơ lửng trên chín tầng mây.Lâm Phàm cảm thấy, điểm bách khoa này có chút khó kiếm thì phải.Ngay cả khi đã chia sẻ kinh nghiệm rồi, nhưng nếu đối phương không quan tâm thì cũng trở nên tốn công vô ích thôi.“Thế thì tốt quá, không ngờ bánh kếp tôi làm lại có tác dụng như vậy, hy vọng buổi giải phẫu chiều nay sẽ thành công mỹ mãn.” Lâm Phàm cười nói.“Điều đó là đương nhiên, ăn bánh kếp của ông chủ nhỏ xong, tinh thần tôi cũng tràn đầy sảng khoái.” Bác sĩ cười đáp.…Thời gian dần trôi, từng chiếc bánh kếp được đưa ra khỏi chảo, mỗi người sau khi ăn xong đều cảm thấy ngập tràn sự hạnh phúc.Như thể những chiếc bánh kếp trong tay bọn họ chính là điều tuyệt vời nhất trên thế gian này vậy.Những người dân vẫn luôn đứng xem, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, điều này quá phản khoa học rồi.Bánh kếp dù ngon đến đâu thì cũng không thể đến mức đó được.“Được rồi, dân ý kết thúc, quầy hàng này sẽ bị tịch thu.
Bởi vì cậu chính là nguồn cơn, nên cậu phải đi với chúng tôi một chuyến.” Lưu Hiểu Thiên nói.“Hả?”Lâm Phàm nghe thế thì lập tức bùng nổ.“Đội trưởng Lưu, có phải có gì hiểu lầm rồi không.
Tôi chỉ là dựng sạp hàng trái quy định mà thôi, có phạm tội gì nghiêm trọng đâu, tại sao tôi phải đi với các anh về đồn chứ?”Lâm Phàm đã bị bất nhiều lần, mỗi lần đều là tịch thu sạp hàng, sau đó sẽ lãnh một biên lai tiền phạt, nhưng khi nào cũng được thả ra cả.Cái này, con mẹ nó phản khoa học quá rồi.Chẳng lẽ hắn nghĩ bản thân trâu bò lắm nên có quyền chèn ép người khác hay sao?“Sao nào, chúng tôi đã thuận theo dân ý rồi, cậu không thể thuận theo ý chúng tôi được sao? Tôi chỉ định đưa cậu về hỏi mấy câu thôi mà, hỏi xong thì sẽ thả cậu đi.” Trong ánh mắt của Lưu Hiểu Thiên khẽ lập lòe những tia khác thường, sau đó, hắn ta thầm liếc nhìn những chiếc bánh kếp trong tay người dân một cái.Trong lòng thầm nghĩ, món bánh kếp này thật sự ngon đến thế sao?Không được, phải nghĩ cách ăn thử thôi.“Còn chúng tôi thì sao, đừng có thu quầy hàng mà.”Ngay