Tương tự như tường đá trong "Age of Empires", rào gỗ là một trong những công cụ thường xuyên được sử dụng nhằm ngăn chặn những đợt càn quét bất ngờ đến từ đối thủ phía bên kia chiến tuyến.
Tuy độ bền thấp một cách thảm hại, lại không sở hữu khả năng công kích như thành chòi song vì giá cả rẻ bèo, có thể xây ngay từ đời 1 - Dark Age nên rào gỗ vẫn luôn có chỗ đứng trong lòng cộng đồng người chơi nói chung.
Nhất là những kẻ mắc căn bệnh cẩn thận thái quá, trận nào họ cũng phải tìm cách quây rào chặn hết các lối ra vào căn cứ ngay tại thời điểm khai cuộc cho nó yên tâm.
Chẳng qua, do không sở hữu khả năng công kích nên ít ai để ý rằng ngoài khâu phòng ngự ra rào gỗ còn có thể được vận dụng trong khoản tấn công, hơn nữa còn đem lại hiệu quả đáng kinh ngạc trong một số trường hợp nhất định.
Khả năng chặn đường của nó căn bản không phân biệt địch ta, và nếu như rào gỗ là do bản thân mình dựng lên thì khi vướng víu còn có thể chủ động phá dỡ trong tích tắc.
Nhưng nếu là do đối thủ dựng lên thì chỉ có nước bỏ thời gian đâm chém mới mong thoát được thân.
Chưa kể, điều khiển quân đội phá rào gỗ còn đỡ chứ điều khiển nông dân phá rào gỗ thật sự là một cực hình.
Cho dù độ bền có cực kỳ kém cỏi đi chăng nữa thì nó cũng không phải là thứ mà mấy tay chơi dao rựa có thể ung dung đối phó, nhất là tại thời kỳ "tăm tối" sơ khai công nghệ chưa mở khóa, dân số thưa thớt chả được mấy mống.
Đương nhiên, chàng tuyển thủ chuyên nghiệp đang trên đà trở lại Nhật Anh là một trong số ít người nhận thức được những điều trên.
Không những vậy, anh còn là tác giả khai sinh ra chiêu số dựng chướng ngại vật ngay trên sân đối phương tại thế giới này.
Nó thường được anh áp dụng nhuần nhuyễn trong các thế trận tấn công sớm, với mục đích ngăn cản quân dân đối thủ đi lại tự do và quan trọng hơn cả là, bao bọc những mỏ tài nguyên chưa kịp khai thác tại căn cứ đối phương.
Qua đó gây ra một sự ức chế cực kỳ lớn đến với các nạn nhân trúng chiêu.
Lớn hơn cả chiêu số cho quân giết chóc động vật hoang dã đã nêu phía trước.
Cho dù có hóa giải được đòn đánh sớm của Nhật Anh thì đối phương cũng bị buộc phải tốn thêm thời gian xử lý số rào gỗ mà anh để lại, không thể bỏ qua do chúng gây ảnh hưởng trực tiếp đến công tác xây dựng nền kinh tế cơ sở phía sau.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc Nhật Anh sẽ có cơ hội hồi phục sau pha tấn công thất bại, thậm chí là nhân lúc đối phương bị đứt mạch khai thác tài nguyên tạo ra chênh lệch phát triển lâu dài.
Một lợi thế quá lớn so với cái giá rẻ mạt 2 đơn vị gỗ cho mỗi ô rào.
Làm đồng đội của Nhật Anh được một khoảng thời gian rồi nên cũng như chiêu số đẩy dò giết cừu, Hữu đã chẳng còn lạ lẫm gì với công dụng mới của rào gỗ này nữa.
Chứng kiến cảnh chúng được nông dân Tây Ban Nha dựng lên tại căn cứ anh lập tức nhận ra ngay cô gái bí danh Sóc Bông định làm gì, thay vì ngạc nhiên bỡ ngỡ như mấy tay mơ ít va chạm trong cộng đồng.
Đối phương không có hảo tâm giúp anh cản bước quân địch hay gì đâu, thuần túy là muốn nhốt dân nhốt tài nguyên của anh lại như nhốt ba ba trong rọ thôi.
Thật sự rất âm hiểm đấy, cả cái chiêu số do đồng đội của anh nghĩ ra lẫn đối thủ đang sử dụng nó bây giờ.
Bất quá giờ phút này người đội trường tên Hữu đã triệt để chết lặng trước thế công dữ dội tới từ bóng hồng mà anh một mực xem nhẹ kể từ khi loạt trận Bo3 còn chưa bắt đầu, mồm miệng chỉ biết há hốc chứ chẳng thể thốt lên thành câu.
Đôi bàn tay vô thức tăng nhanh tốc độ thao tác, anh vội vã đưa ra chỉ lệnh phá dỡ hàng rào vừa xây quanh bãi gỗ để nông dân làm ăn bên trong tìm đường thoát thân, thuận tiện lựa hướng di chuyển xem có thể đuổi đánh đám nông dân đối thủ được hay không.
Thế nhưng vừa thoát ra khỏi "chuồng" một cái chúng ngay lập tức bị tiểu đội Militia giơ chùy xông tới đánh đập.
Không chịu nổi thế là anh đành phải cho cả đám đổi hướng chạy trốn về phía nhà chính, lòng tự cổ động suông rằng thôi thì lại nhún nhường giai nhân thêm chút nữa.
Chờ bao giờ lên đời xong anh sẽ tổ chức tổng phản công.
Không vấp phải bất kỳ sự kháng cự nào, mấy nông dân Tây Ban Nha cứ thế ung dung hoàn thiện nốt hàng rào bao quanh khu vực đốn gỗ nhà Incas, mặc cho bên trong trống hoác chẳng còn bóng dáng một ai.
Sau khi xong việc, chúng nhanh chóng chuyển dời tầm ngắm sang mấy mỏ tài nguyên hiếm nằm rải rác gần kề.
Và vì có chữ "hiếm" đi kèm, không phải mặt hàng rẻ rúng như gỗ nên Thảo My "chăm sóc" chúng cực kỳ cẩn thận: đóng hẳn hai vòng hàng rào gỗ quây kín mít chứ không chỉ một, nhằm đảm bảo rằng đối phương muốn khai thác nhất định phải tốn không ít thời gian phá dỡ.
Khá lắm cô nàng Sóc Bông.
Chiêu số thực hiện chuẩn chỉ không thua kém đồng đội Nhật Anh của anh là bao.
Giờ thì công cuộc phát triển nền móng kinh tế cơ sở đã chậm nay càng thêm chậm a.
Thật là khổ sở quá đi mà, sao hôm nay thi đấu đen đủi thế không biết nữa toàn làm nền cho đối phương biểu diễn thôi.
┐( ´ д ` )┌
"Thế nào rồi ông?" Bẵng đi một hai phút Nhật Anh lại mở miệng giao tiếp nhằm cập nhật thông tin.
"...!Toang.
Đội bạn cho cả dân lên quây rào bảo vệ tài nguyên hộ tôi luôn đây này.
Trick của ông khó chịu thực sự đó Nhật Anh."
"Lại là trick của tôi? À à, thế là ông đang bị cái bài "quân dân hợp bích" hành hạ khốn đốn phỏng?"
"...!Ừm."
"Hóa giải đơn giản thôi mà.
Chịu khó xóc ít lính chùy ra đập bớt đi, đừng nói với tôi là giờ này ông chưa có trại lính nhé."
"Có, nhưng mà vừa mới nhấn lên đời không đủ thức ăn để "xóc" lính.
Giờ chả nhẽ lại hủy không lên đời nữa?"
"Làm gì mà đến nỗi "nghiệt" thế?"
"Sao không? Tôi mất ba con cừu đó ông, xong rồi phải đi đòi lại cừu không ăn được hết con lợn rừng nữa.
Tóm lại là "thọt", lên đời 2 đúng thời gian như này đã là tốt lắm rồi."
Lời giãi bày của Hữu đương nhiên là không thể nào khiến cho Nhật Anh cảm thấy hài lòng, bởi lẽ rắc rối mà đồng đội đang gặp phải bắt nguồn từ sự chủ quan coi thường đối thủ - thứ mà anh đã sớm lên án từ ván đấu đầu tiên nhưng chẳng ai thèm nghe.
Có điều tầm này mở miệng chì chiết chỉ tổ gây mất đoàn kết nội bộ, thế nên anh nhanh chóng ổn định cảm xúc đổi giọng trấn an: "Thôi được, ông chịu khó cho dân làm ăn gần nhà đi vậy.
Quân tôi đang ra rồi, chờ chút tôi đẩy